- Sáng tác mới
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại...
Chiều không em ta về nơi phố nhỏ Nhặt cánh điệp vàng bay theo gió lang thang Chiều không em, nghe gió hát miên man Con phố nhỏ nghe thu rơi từng cánh....
Bị gai gì đâm cũng đau, thậm chí làm chảy máu. Gai của người cũng vậy. Gai mọc từ miệng là lời nói gây tổn thương, gai mọc từ thân là hành vi bạo lực, gai mọc từ tâm thì làm tổn thương bằng thái độ....
Đừng đau lòng, hãy chia sẻ. Bỏ rồi sẽ trống, trống rồi mới đầy. Vậy nên hãy chia sẻ. Đừng ghét bỏ ai, đừng oán trách ai. Cuộc sống nhân thế không phải có nhiều là hạnh phúc, có ít là bất hạnh......
Anh gom góp giữa mùa Hè Lời nghẹn ngào thổn thức của tiếng ve Ánh nắng gắt gao đẫm sắc màu phượng vĩ Gom ngọn gió nồm thủ thỉ gửi về em......
Đã cuối ngày nên màu nắng phai phôi Hoàng hôn tím phủ lối đời tim tím Trăng hạ huyền chập chờn như tắt lịm Trong tiếng thở dài man mác lũ chim đêm.......
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại...
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Sáng mùng 4 tết năm 2006 tôi đang ngủ nướng thì chuông điện thoại reo, tôi lười biếng cầm lên vừa a lô, thì một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thầy cô đang lên nhà em!”...
Đã có lần nào Bạn xin chữ “Nhẫn” chưa? Chắc hẳn, khi xin là Bạn đã có sẵn tâm cầu nhẫn nhịn vì cho rằng mình chưa đủ nhẫn rồi. Nhìn chữ Nhẫn, bạn có hiểu ý không?...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 고군분투(孤軍奮鬪 - cô quân phấn đấu). Ở đây, cô - cô độc, quân - binh lính, phấn - ráng sức, đấu - chiến đấu. Câu này có nghĩa là 1 đội quân đang gắng sức chiến đấu đơn độc, không có chi viện...
Người ta thường nói Tây Tạng là huyền bí bởi vì hết thảy cảnh sắc, trời mây, con người và văn hóa ở đó quá khác biệt với những gì ở cõi chúng ta. Cách sống, cách làm việc, cách tu luyện và đức tin của người Tây Tạng có thể nói là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Đường đi Tây Tạng cũng thực sự......
Bên nhau Muốn mãi ở bên nhau rốt cuộc cũng chỉ là hy vọng hão huyền. Con người, về bản chất, vốn dĩ chỉ luôn một mình. Ai thì cũng sinh ra một mình Rồi cũng lại một mình dần mòn chết đi. Không chỉ thế, khi sống, chúng ta cũng chỉ sống một mình....
Câu chuyện này xảy từ hơn 30 năm trước, vào một buổi tối mùa đông lạnh giá ở Washington D.C. Vợ của một doanh nhân giàu có bất cẩn làm rơi túi xách tại một bệnh viện. Sau khi biết chuyện, vị doanh nhân này vô cùng lo lắng, vì bên trong túi xách không chỉ có 100 ngàn đô mà còn chứa thông tin thị......
Núi sông Tây Việt hiểm mọi bề Cuối trời từ đây vượt sơn khê Đá quái bờ rơi nhìn giận dữ Chim nước dạn người chẳng bay đi Trời đất thuyền con nổi như lá...
Bao nhiêu núi lửa trên trái đất Tuôn nóng bỏng lên trời Nỗi nhớ của đàn ông Nóng có thể khiến em trào nước mắt Chỉ nước mắt người Mới dập nổi lửa nhớ mong...
Có những câu thơ đi suốt cả một đời người. Nó như một thứ gen (gene) văn chương, gen tư tưởng đồng hành với chúng ta. Nó như nhắc lại những kỉ niệm bắt cá giữa đường khi con sông quê đục ngầu nước lũ tràn qua mảnh ruộng, ao làng....
Tứ cùng chi thủ là câu thành ngữ Hán/Hàn (사궁지수 / 四窮之首 ). Ở đây, Tứ - bốn, cùng - bế tắc, chi - của, thủ - đầu. Nghĩa đen của câu này là cái đứng đầu trong 4 cái bế tắc....
Mỗi năm, cứ đến ngày 20-11, tôi lại nhớ về một kỷ niệm xưa mà không biết gọi đó là kỷ niệm buồn hay vui nữa. Ngày ấy, lớp 5 chuyên toán của chúng tôi là “con cưng” của cả huyện, được đặt tại một trường điểm cho nên chúng tôi cũng là “con cưng” của các thầy, cô của cả trường....
Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng”, Ai đi ngang xin đừng làm xáo động, Dòng suy tư của một người lặng lẽ, Như lang thang cô độc giữa muôn người...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!