- Sáng tác mới
Lão Tử là thủy tổ của Đạo gia, trước tác Đạo Đức Kinh. Theo các tài liệu lịch sử có thể khảo sát được thì tư tưởng của Lão Tử có cội nguồn gắn liền với Quy Tàng, một trong ba bộ sách Thần thư lớn thời cổ đại – gồm Liên Sơn nhà Hạ, Quy Tàng nhà Ân và Chu Dịch nhà Chu....
Có lần tôi và một người bạn nói chuyện về các truyền thuyết dân gian, tôi hỏi: “Ông có biết chuyện Bạch Xà và Hứa Tiên không?” Bạn tôi đáp: “Tôi chưa từng xem truyện, nhưng phim thì có xem qua”....
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
Em còn nhớ hay là không níu giữ Bóng thời gian, góc phố cuối con đường Bến đò xưa, dòng sông ấy chiều buông Hoa sứ rụng, trên con đường kỷ niệm...
Ơ ơ ơ....hú hú hú uuuuu.... Nhà mới cất xong quay về Cư Jút Rượu Đắk Nông treo dài trên sào ngang Thịt trâu, thịt bò bày đầy trên lá Ơ hồn ơi! Mau về ăn cùng ta!...
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Một khoảng trời xanh xanh nắng Biêng biếc ban mai, thắm cánh hoa cười Long lanh mắt nắng sương ngời Lá chín khơi vàng sắc thu lơi....
Ai đem nắng thả lên trời Ai đem sóng rải ra ngoài đại dương Ai làm tim cứ vấn vương Làm cây nhớ mãi con đường thuở xưa...
Đọc truyện ngắn Sống Vì Người Đã Chết của nhà văn Hoàng Dự in trong tập sách cùng tên do nhà xuất bản Văn Học ấn hành năm 2005, tôi cứ ngẫm nghĩ mãi về câu nói của một danh họa: “không có gì đẹp hơn bản thân lòng yêu quý con người”....
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng Sau tròn, lá lúa vầng trăng Sau cay đắng, ẩn lời răn thật thà...
Chợ chiều bán hết lãng quên Mua về giây phút an yên ngày nào Chợ chiều bán sợi mưa rào Mua ô che nắng trời cao cho người Chợ chiều mua lại nụ cười Bán hết lo lắng vì người ta yêu...
Một mùi hương thoảng qua Thơm thảo quá Một làn gió vờn bay Em về đâu Tháng Mười Lá vàng rơi trên phố cũ Rưng rưng một chiều Thu rất thu …...
Cuối thu, bước chân ra đường, phố cũng như dài thêm hun hút. Từng cơn gió heo may đi qua để lại những mái nhà rêu phong, để lại mầm cây khép mình trong kẽ lá và để lại trong lòng người một nỗi nhớ mông lung....
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền....
Mùi hoa sữa nồng nàn trên phố. Đường Nguyễn Du ngan ngát hương trời. Những cánh hoa bé nhỏ xinh tươi. Khắp phố phường màu hoa sữa tinh khôi....
Bạn đã bao giờ tự hỏi: Vì đâu mà nhân loại luôn phải oằn mình gánh chịu nỗi khổ cực, thiên tai, bệnh dịch, chiến tranh triền miên, cuộc sống mỗi ngày thêm đớn đau trăm thứ đọa đầy?...
Em một mình thoáng tiếng gió bên tai Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh....
Bài hát “Hỏi nắng đi mô?“ ngay cái tên đã nghe rất lạ. Nó cũng ra đời trong một hoàn cảnh rất lạ. Miền Trung vào mùa lũ lụt, bà con miền Trung có người mất nhà, có người mất con....
Tổng thống Mỹ Donald Trump, trong một bài phát biểu, đã nhắc đến tinh thần Hai Bà Trưng trong niềm kiêu hãnh dân tộc Việt. Ông nhấn mạnh rằng những người anh hùng dân tộc, trong đó có Hai Bà, đã thức tỉnh tinh thần người dân Việt Nam, cũng như nước Mỹ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!