- Sáng tác mới
Những việc trong quá khứ nói cho người khác biết bạn đã từng là người như thế nào, nhưng chính những việc làm ở hiện tại và tương lai mới nói lên bạn là ai. Chỉ bằng cách quên đi quá khứ, sống hết mình cho hiện tại, bạn mới có thể có được cuộc sống mà mình từng mơ ước....
Có một kẻ lang thang, đi vào chùa, thấy Bồ Tát ngồi trên Đài Sen nhận cúng bái của mọi người, anh ta vô cùng ngưỡng mộ....
Hãy nhớ rằng, không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới....
Chí làm trai dặm nghìn da ngựa, Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị, ào ào gió thu....
Cổ nhân dạy chúng ta phải nâng niu trân quý từng giây từng phút của cuộc sống ngắn ngủi trên hành tinh này, phải đặt tâm mình vào từng việc nhỏ nhất để được hưởng phúc lạc của sự sống dưới ánh mặt trời. Nhưng bạn hãy thử nhìn xem người ta đang làm gì với cuộc sống của họ vậy?...
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Đời người không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, mỗi người đều phải trải qua những khó khăn trắc trở, thất bại… Nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn cần đối diện với vấn đề và nhìn nhận lại bản thân....
Dường như là nhịp điệu cuộc sống của chúng ta càng ngày càng nhanh. So với khoảng mươi mười lăm năm trước, chúng ta làm việc năng suất hơn, hiệu quả hơn, làm được nhiều thứ hơn. Song thực tế là ngày của chúng ta trở nên ngắn hơn, chúng ta vội vã hơn, và dường như chúng ta xa rời bản ngã của mình......
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại,...
Năm tháng hờ hững, con tim nhạt nhòa, con người cũng lẳng lặng bước đi, khi đã trang nhã ngồi xuống, buông bỏ dục vọng, lòng cũng an tâm bình hoà. Hương vị của đời người là như vậy, nhạt lâu sẽ tỏa mùi ngát hương....
Không thẹn với bàn tay chìa đến, chẳng hổ với bước chân rời đi Đừng rụt rè vì chỉ không rành, đừng ngạo mạn bởi vì biết rõ Đừng rúm ró vì không có gì để tự hào, đừng khinh mạn khi có gì đáng kiêu hãnh....
Con người ta, càng về già, càng khổ. Mà khổ tâm là chính, nhưng người già lại ngại, ít bộc bạch về điều đó, sợ bọn trẻ nó bảo là lẩn thẩn. Trong nhiều điều sợ, người già sợ nhất mình bị vô hình trước gia đình, xã hội....
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
Hãy cảm ơn vì bạn chưa có tất cả những thứ bạn muốn. Vì nếu bạn có rồi thì bạn còn có gì để trông chờ và hy vọng nữa đâu. Hãy cảm ơn vì còn nhiều điều bạn chưa biết. Vì nếu bạn biết hết rồi thì bạn chẳng còn gì để học hỏi nữa sao? Hãy cảm ơn những lúc khó khăn. Vì nếu không có một lúc khó khăn thì......
Lý do xin chữ Tâm, hẳn là bởi ta muốn bồi đắp cho tâm của ta được đầy đặn hơn. Nhưng đầy đặn như thế nào, bằng cái gì thì ta lại ít nghĩ đến. Nếu Tâm của Bạn là một cái bình thì Bạn đang chứa gì trong đó? Cái đang chứa đựng đó là do Bạn chọn, hay chỉ để tùy mặc ngẫu nhiên?...
Có lần tôi và một người bạn nói chuyện về các truyền thuyết dân gian, tôi hỏi: “Ông có biết chuyện Bạch Xà và Hứa Tiên không?” Bạn tôi đáp: “Tôi chưa từng xem truyện, nhưng phim thì có xem qua”....
Lòng người mà nát tan thì khó lành lại lắm. Kính thì dễ vỡ, đã vỡ thì phải vứt bỏ bởi mảnh vỡ vương vãi xung quanh có thể còn làm tổn thương người khác. Vậy mà lòng con người ta còn mong manh hơn kính kia. Chỉ cần một va chạm nhỏ, kính sẽ vỡ, cũng thế, một câu nói gây phiền lòng cũng có thể làm đổ......
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!