- Sáng tác mới
Chỉ là đôi chút ngây thơ Chỉ là đôi phút mộng mơ ấy mà Chỉ là đôi chút thật thà Đem chuyện ra kể cho nhà ấy nghe...
Phượng Vàng rụng hết rồi anh Và lời hẹn cũng tan thành khói sương Chẳng còn ấm áp lời thương Màu hoa phai bạc, con đường ngút xa....
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Ngõ xưa hun hút trưa hè Đầu ngõ xanh một bụi tre cứng đầu Bà tôi quệt bắt quết trầu Gió nam rười rượi quạt hầu tóc mây...
Em mang nhiều vu vơ Trong chiều đông lãng đãng Màn sương chiều bảng lảng Đường chiều hương cỏ may...
Chiều nay trả nắng cho người Trả bông súng tím, nụ cười đam mê Trả người bông cỏ ven đê Trả heo may lại xóm quê ngày nào...
Chiều xưa ta ngược phố Gắp cơn mưa trái mùa Gạo tháng Ba thắp lửa Đỏ rực phố ta qua Hà Nội ngày đã xa Phố cổ chìm trong gió Gặp em - Người áo đỏ Thắm màu hoa tháng Ba...
Chiều nay trả nắng cho người Trả bông súng tím, nụ cười đam mê Trả người bông cỏ ven đê Trả heo may lại xóm quê ngày nào...
Tím mấy con đường Hoa phượng tím Màu nhớ thương, tần tảo, thủy chung Đà Lạt tháng nao rồi còn lạnh Đèo Prenn Tím mấy khúc mù sương...
Đi qua bao giấc mơ Vẫn lại về thực tại. Đi qua bao thất bại Vẫn mơ về thành công....
Bến sông cũ đã bừng lên sắc đỏ Như bao nhiêu thương nhớ gọi nhau về, Con sông lạnh nhưng lòng không cạn, Mộc miên à? Sao chỉ đỏ tháng ba!...
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn...
Năm xưa tìm một nhánh hồng Bỗng dưng lại gặp một đồng cỏ may Để rồi nửa tình nửa say Cỏ may ngồi gỡ bao ngày mới xong...
Đi dọc chiều tháng Ba trong một không gian mênh mông hương Bưởi thấy lòng nhẹ nhõm vô ưu biết nhường nào. Đắm mình vào màu xanh đậm ngút ngát nồng nàn hương thơm, say mê lắng nghe tiếng chim hót, nâng niu chùm hoa Bưởi tinh khôi trắng muốt trong tay chợt nghe xốn xang một nỗi niềm diệu vợi. Ôi ngọt......
Bỗng dưng trời đất cho ta Hay nghìn năm trước đã là của nhau Sớm xuân ấy nhện bắc cầu Và đôi bướm ấy đưa dâu dập dìu Nghìn lần ai hiểu rằng yêu...
Ai là người đi ngược lại dòng vui Nên trống trải thả dài trên đường phố Chiều hoang hoải lung lay từng nỗi nhớ Để u hoài vương trên mặt người qua....
Chiều nay em đã đi rồi Chỉ còn cái bóng tôi ngồi lặng im Nắng kia sắp tắt bên thềm Bóng tôi cũng sắp tan chìm rồi đây Bàng hoàng tôi vịn vào cây Để cơn mưa lá rơi đầy hồn tôi...
Không hiểu sao tôi rất muốn ngắm nhìn những chùm hoa Bát tiên sau mưa. Muốn nhìn thật lâu, thật kỹ, chẳng để làm gì cả, chỉ muốn ngắm nhìn là ngắm nhìn thôi. Xét về mọi mặt, cây và hoa Bát tiên chẳng có gì đặc biệt. Cũng bình thường, dân dã ,dễ lẫn trong bạt ngàn hoa lá cỏ cây thôi. Dân gian còn gọi......
Anh có về Tây Bắc với em không Nếp Tú Lệ đang thơm mùa cốm mới Ruộng bậc thang lúa vàng rười rượi Hoa mua tím hồng trên thảm lá xanh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!