- Sáng tác mới
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Khắc khoải Anh ơi Em nhớ lắm! Em biết thừa Anh cũng đang nhớ em Em nhớ Anh cười, bàn tay ấm nắng Em biết Anh ngồi miệng chát đắng vắng em...
Ngày thu đến, Tăng-gô... đắm say... Lá nhảy xoay, ta ôm nhau thật chặt Cơn gió lạnh, tim ấm êm cảm xúc Trời xanh, mây trắng... thật gần. Rồi một ngày, mùa thu ra đi Sương xám mờ.. lặng yên bên bờ suối....
Xúc động vỡ, tràn con tim nhỏ. Nước mắt thầy dâng, quyện ướt bờ mi. Hà đấy ư? Rồi Khuyên và Hùng nữa Em đứng trước nhà, thầy bỡ ngỡ, trong mơ? Nửa cuộc đời, thời gian trôi nghiến ngấu!...
Tròn xinh như con mắt Hoa nở tím bên đường Cái cây dại bình thường Bao nhiêu người bắt gặp Mình đầy gai nhọn sắc Búp lá vẫn non mềm Giữa chiều hè bụi trắng Vẫn một màu xanh êm...
Người ta thường nói con gái xứ đạo thường có đôi mắt đẹp. Đọc nhiều bài văn rồi đi nhiều nơi làm Gã cũng lờ mờ nghĩ có lẽ đúng . Mà đúng thế thật. Mùa đông năm gã học năm thứ hai ở trường Y,...
Anh bảo con gái bọn em chúa tham lam Lúc ở bên anh vẫn mong có mẹ Có niềm vui nào hân hoan đến thế Trở về nhà của mẹ, Mùa xuân... Chợt nhận ra mùi hoa bưởi mơn man Đạp xe chậm thôi anh, cho em cài lại tóc...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Tuổi thơ xưa vui những buổi chiều hè Lối chân đê ồn ào tiếng trẻ Vẫn ráng chờ một cô em bé nhỏ Khuôn mặt tròn làn tóc xõa bay bay. Vừa thấy nhau em đã vội khoe ngay Anh xem này mẹ may cho áo mới...
Em nhớ Trộn nỗi nhớ thương vào đất Chỉ có đất đai vuốt nhắm nổi mắt anh! Em hãy Rải nỗi buồn lên trời xanh Chỉ có gió mới khiến anh thanh thản!...
Ừ em giận anh gã mù đi ngược lối nhưng trong tim em vẫn đợi anh mà Anh gã khờ cứ dõi mắt xa xa... nào biết cách chăm cành hoa hé nụ ngốc quá nhỉ không biết tâm vũ trụ...
Tôi đã đọc nhiều trường ca, cũng đọc một số bài phê bình trường ca; nhưng viết về thể loại này thì đây là lần đầu tiên. Âu cũng do duyên, khi bạn bè vừa động viên vừa thúc giục. Lại nhẩm câu thần chú: cái gì chả có lần đầu tiên!...
Mùa nước lớn làng Thuận Vy thành biển mênh mông làng dưới làng trên về họp chợ tất cả bằng thuyền Tiếng nói cười ồn ã khúc sông hương trái chín ngọt đôi bờ cỏ thuyền to thuyền nhỏ...
Chiều nay nỗi nhớ chênh chao Đem tôi về thủa hanh hao nắng vàng Nhớ ai giọng hát dịu dàng Môi hồng yếm thắm bên đàng năm xưa...
Em cứ khảm mình vào bức tường trắng xóa, Phòng học đêm khuya thoáng hương trầm, Dòng chữ xanh quờ quàng viết vội, Từng nét mong manh thưa thớt tiếng chuông ngân......
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Em ơi! Em ơi! Em ơi... Đất trời hớn hở đất trời đón xuân Giữa không gian đẹp tuyệt trần Mà sao em đứng tần ngần ngõ duyên Ngoài kia trên bến dưới thuyền...
Có một anh chàng tên Đậu, ngay từ khi chào đời đã bị gọi là ngốc, nhưng được cái tính tình lương thiện, vì thế mọi người rất quý mến....
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi. . . . Thuở ấy, cả xứ Đông Lào chỉ duy nhất có mỗi 1 cơ sở đào tạo trình độ Đại học Luật. Điều kì lạ là tuy mang tên Trường Đại học Pháp lý Hà Nội, nhưng khu Hiệu bộ ở số 87 đường Nguyễn Chí Thanh...
Mỗi lần thầm nhắc Khau Vai Hình như trong nỗi niềm ai cũng từng. Tiếng khèn vấp đá ngập ngừng Cuộc tình nào phủ xanh rừng, rừng ơi?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!