- Sáng tác mới
Mỗi lần thầm nhắc Khau Vai Hình như trong nỗi niềm ai cũng từng. Tiếng khèn vấp đá ngập ngừng Cuộc tình nào phủ xanh rừng, rừng ơi?...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
Chút lặng thầm em mang về với biển Những buồn vui trăn trở nửa đời người Khi chia xa lòng nuối tiếc không nguôi Em không trách dù lòng nhiều hờn dỗi Vẫn biết rằng cả hai cùng có lỗi Không nhìn lại nhau sau đôi phút giận hờn...
Người về trong ấy xa xôi Hỏi người có biết lòng tôi lúc này Nhớ người như nắng nhớ cây Như đất nhớ nước như ngày nhớ đêm Như sông nhớ bến nhớ thuyền Nhớ câu quan họ giao duyên cùng người...
Xin em đừng chạm đáy của niềm đau Đừng xót xa về một điều không thể Tôi đã đi, em đừng quay trở lại Khu vườn xưa hoa dại với bướm vàng....
Người ra đi xin như giọt mưa hiền Cho đất lại bình yên màu xanh cũ Nắng rực rỡ trong chiều như nhắn nhủ Thoáng chút gì hương bưởi Tháng Ba ơi!...
Chiều qua về lại ngõ quen Gặp lại cây khế nép bên hiên nhà Nắng chiều nhuộm tím những hoa Như sao trời rắc sân nhà đêm trăng...
Đôi mắt cô nhìn thẳng Giữa vùng nước xoáy sâu Sông rộng tràn ánh nắng Cô chẳng hề mệt đâu Bàn tay ghì vòng lái Vẫn dáng ngồi ung dung Nước chẻ làm đôi cánh Nâng phà cô lướt nhanh....
Em vừa đi tắm biển Ở bến vịnh Hạ Long Những bác sóng đầu đội Toàn những bọt xà phòng Nhìn thẳng xuống đáy sâu Nước trong ơi là mát Chim trời dừng nghe hát Mây vấn khăn trên đầu...
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Nẻo đường nào cũng đến đích thôi em Ta chạm trước em đừng ganh tị nhé Chiếc lá khô rơi vào đêm nhè nhẹ Chẳng thể làm giấc ngủ phải ngăn đôi......
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Tôi viết một câu thơ đêm Thả thơ vào gió đi tìm em đây Giá em như mảnh trăng này Dù xa tôi cũng đứng đây tôi chờ Nhiều khi tôi đã hững hờ Nghĩ vầng trăng chẳng bao giờ biết yêu...
Biển đã thức dậy từ lâu Mắt biển là mặt trời tròn xoe với hàng mi vàng rực rỡ Sáng tinh khôi, mặt trời lên bỡ ngỡ Biển nhớ ai mà đêm về trăn trở? Mà ngàn năm con sóng mãi bồi hồi…...
Không chỉ là hai nhân vật nổi tiếng đều làm quan to, đều là nhà thơ, đều kính ngưỡng Thần Linh mà là tôi lựa chọn hai bài thơ xuân của họ bởi bất giác thấy lý thú với hai cái tên mà cha mẹ đã đặt cho các ông. An Thạch gợi về sự an nhiên không lay động, vững như đá ngàn năm không bị phong hóa. Cuộc......
Giá tôi là cả trời quê Để chiều nay đón thu về mà thương...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!