- Sáng tác mới
Chồng tôi nóng nẩy vậy thôi, Ai lạ không biết thế rồi chia xa. Bực mình mà chẳng nói ra, Tìm cách lẩn tránh, ấy là cũng xong...
Ta hát ru đời sông Lời ca thiết tha mặn nồng Lòng theo sắc mây loang Thương người tím cả chiều hoang. Ta hát ru thời gian Từ xa cách xa muôn ngàn Lòng thương kiếp phù dung Nhắn rằng người nhớ cố hương....
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Buổi đầu tiên cắp sách đến trường Đã có con đường dẫn tôi vào lớp Chùm mây trên trời, chùm mây trong sách Cánh bướm bên đường tôi gặp đã vào thơ...
Cho tôi vay chút nắng trời Hong khô manh áo cho người trên nương Cho tôi vay chút vô thường Giúp người năm ấy qua đường bình an...
Cho tôi vay chút nắng trời Hong khô manh áo cho người trên nương Cho tôi vay chút vô thường Giúp người năm ấy qua đường bình an...
Tôi trở về khi mùa lũ đang lên Mẹ ngoi ngóp dưới đồng xa cấy dặm, Hạt gạo ở quê những ngày giáp hạt Như gầy hơn gạo của thị thành....
Chúng mình đưa nhau về quê Khúc sông thương như lời hát Bạn cũ, ngày tụ trường hội lớp Tiếng cười đầy ắp dòng sông. Lung linh bờ mây tím hồng Sóng sánh con thuyền rời bến...
Chiều cuối năm Anh về quê mệ Nghe khúc hát sông quê Nhận lấy mưa phùn Và cái rét cắt da cắt thịt Bên dòng Lam vẫn trôi mải miết Tìm lại tiếng ru Tìm lại ấu thơ......
Đọc “Giọt nắng vô thường” của Trần Huyền Tâm, một trong những tác giả thành đạt của nhóm các em thiếu nhi đã từng được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình phát hiện, bồi dưỡng ươm trồng mầm tài năng văn học từ nhiều thập niên trước, tôi có cảm giác lòng hết sức thư thái an nhiên...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!