- Sáng tác mới
Munich đón tôi, Lớt phớt giọt mưa rơi Cong cong sợi nắng Thơm thơm khí trời Cây mơn mởn tươi Người nói cười nhè nhẹ Khẽ khàng, êm ả...
Đặt chân lên xứ Anh đào Phú sỹ * ngả mũ đón chào từ xa Rì rào biển hát tình ca Bên đường nở những thảm hoa tặng người...
Anh tặng em một chiều mưa bụi nhỏ Gió không về, nắng lưỡng lự treo mây Đào vừa đơm nụ thắm trên cây Cánh còn rung ngỡ ngàng hơi ấm lạ Anh tặng em một ngày xuân tha thiết Hương tết còn nồng trong góc phố, hàng cây...
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Người xưa ví “nhẫn nhịn” như một loài hoa quý, được nuôi dưỡng trong tâm của mỗi người, có thể thành tựu những điều lớn lao mỹ diệu cũng như có thể hóa giải thù hận. Nhẫn nhịn là biểu hiện của sự khoan dung, của tính kiên trì vượt lên tất cả để chiến thắng bản thân mình....
Ngày đến đánh thức tôi và nước mắt. Không ánh mặt trời Không tiếng chim hót Không gió ngọt lành Không hương hoa thơm. Chỉ mưa ào ạt Tạt cây ngả nghiêng....
Tháng Tư Washington Có hơn ba nghìn cây anh đào cùng nở Chỉ có hoa là còn rất trẻ Chỉ có hoa khiến nao lòng đến thế Người ngắm hoa Ai cũng gặp xuân thì Chỉ có tình người Khiến loài hoa mong manh...
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt....
Ta thỏa mơ giấc mơ Osaka Hoa anh đào giữa tháng ba nở rộ Nụ mơ hồ như ngậm tháng năm xa Ta ngắm trời hoa, hoa nép vào hoa Cánh bướm mùa xuân anh đào lả tả...
Khi đọc 3 tập huyền thoại Kiếm Tâm của Nhật Bản, người đọc thấy có một vài quan điểm rất ấn tượng: "kiếm thuật là nghệ thuật sát nhân",...
Bản thân mỗi người chúng ta đều có một khối báu vật vô giá. Nếu sử dụng tốt khối báu vật này, nó có thể khiến cho thiên hạ được an định và bản thân được bình an…...
Có một loài hoa kỳ lạ, một ngàn năm hoa nở, một ngàn năm hoa tàn, khi hoa nở thì lá đã tan, mà khi lá mọc thì hoa lại úa tàn, chỉ nhìn thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá rồi lại chẳng thể gặp hoa....
Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…...
Khi đọc 3 tập huyền thoại Kiếm Tâm (緋村 剣心 - 바람의 검심) (Kenshin 1,2,3) của Nhật Bản, thấy có một vài quan điểm rất ấn tượng: "kiếm thuật là nghệ thuật sát nhân", "kiếm là công cụ, sát nhân hay không do người dùng", hay khái niệm "bất sát kiếm", tức dùng kiếm đánh bại mà......
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Chị là một nhà thơ. Thơ chị thiết tha và ngập tràn cảm xúc. Chị từng được mệnh danh một thời là “Xuân Quỳnh của quê lúa Thái Bình”. Hiện nay, chị là một trong số ít ỏi nữ giữ chức vụ quyền Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Có lẽ ở cương vị này, chị quan tâm nhiều hơn đến phong trào văn......
Tháng Tư về thả rét giữa hanh hao Đường phố mở hai hàng cây hớn hở Một góc chênh chao Loa Kèn mở nhớ Bó hoa anh trao khiến nắng tràn cửa sổ khiến em loay hoay như hờn giận bất ngờ......
Cả một buổi trưa bồn chồn, vơ vẩn. Tôi lý lẽ với mình: “Có gì khác đâu giữa chiều nay và sáng mai? Bây giờ đã muộn rồi, đường thì xa. Sáng mai đi, sẽ thong thả hơn!”. Nhưng không trấn tĩnh nổi mình. Cái phong thư mỏng manh, bình thản nằm yên, mà cứ làm bàn tay tôi rịn mồ hôi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!