- Sáng tác mới
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Thêm vào Nỗi nhớ Tháng Ba Mộc Miên gọi những cách xa trở về.... Lộc non thêu bức tranh quê Hoa xoan như khói làm mê mẩn lòng…...
Em đi rồi, dẫu mùa xuân có đến Mưa bụi bay ngơ ngác bên thềm, Căn phòng nhỏ quạnh hiu, trống vắng Anh thì thầm những ý nghĩ không tên....
Làm sao về được tháng ba Ướp hổng trang vở cánh hoa thuở nào… Tháng ba nỗi nhớ cồn cào như ngàn đốm lửa thắp vào trời xanh Tình yêu sao quá mong manh...
Tuổi thơ tôi, tháng ba, hoa xoan nở tím vườn quê. Hương hoa xoan nhè nhẹ toả khắp không gian thật dễ chịu. Tôi còn nhỏ đã bị ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên: Tháng ba nở tím hoa xoan. Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương....
Bữa ấy hoa Xoan đã vào thơ, Xuân muộn, phòng trai vẫn khép hờ... Khách tục đến thềm, rêu xanh không tiếp. Thoáng thoang, muôn muốt, mưa bụi rây......
Nhẹ như hoa xoan rơi, Ngoài phòng văn mưa bụi. Thấu mùi hương đất trời Kết Càn Khôn muôn tuổi Bạn ơi, ta xuống đây, Bởi một thời lạc lối Ai bịt mắt bắt dê, Ai reo hò cười nói?...
Nguyễn Trãi khép phòng văn, Rì rào mưa rắc gió. Gió rắc tím hoa xoan, Quốc khắc khoải kêu hè... Nguyễn Du mở cửa thư trai, Nhìn lửa lựu lập lòe. Nắng lóa trăng thanh, Bỏng rộp dấu chân ai?...
Nhớ mùa thu cũ, gió heo may Nhớ trọn trong tim, dáng ai gầy Nhớ con đường cũ chung đôi ấy Bên đường sương trắng mãi giăng giăng Nhớ buổi ta ngồi chuyện dưới trăng...
Thuyền cũng xa rồi, em cũng xa Hoàng hôn nắng tắt phía sau đồi Hoa xoan tím rụng tràn ngang lối Bóng người năm cũ cũng xa xôi....
Như còn vương vấn tháng Ba Hoa xoan rắc tím nhắc bà quét sân? Tiếng con tu hú phân trần Bên cành vải biếc, tần ngần dáng ai?...
Anh hỏi thì em xin thưa hoa kia trăm thứ biết ưa hoa nào? Hoa Gạo nhắm rượu trên cao lảo đào lảo đảo rơi vào cỏ May Hoa Lựu má đỏ hây hây hoa Ngâu chúm chím, Bèo Tây bềnh bồng...
Chiều nay nỗi nhớ chênh chao Đem tôi về thủa hanh hao nắng vàng Nhớ ai giọng hát dịu dàng Môi hồng yếm thắm bên đàng năm xưa...
Tháng ba, mùa hoa xoan nở như đám mây màu tim tím giăng trên các cành xoan dày đặc những hoa là hoa. Một làn hương nồng nàn dễ chịu, mê hoặc chỉ có ở hoa xoan nhè nhẹ lan tỏa…...
Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện,...
Anh trở về với tháng Ba Tây Nguyên Để lại đằng sau hoa xoan rắc bụi Mái ngói rêu xanh, mẹ già cặm cụi Vừa tiễn con đi đã nhẩm tính ngày về....
Tháng Hai trẩy hội Chùa Hương Mang mang sương khói vấn vương gọi mời Hoa gạo chưa thắp đỏ trời Phất phơ lau xám, bời bời lộc non Trái mai môi đỏ như son Mơ chưa già, nhựa vẫn còn căng da...
"Thương em xin anh đi vòng Đừng đi qua ngõ, kẻo chồng em ghen" Lối về nhà anh qua cổng nhà em Chùm hoa nhỏ khoe vàng trước ngõ...
Ngày Mẹ đi Hoa xoan rụng rắc đầy mặt ngõ Giời mưa bay tiết Vũ Thủy sụt sùi Thuật toán nhà thương thầy thuốc bó tay rồi, Tám mươi tuổi Mẹ ra đi bên cháu con thanh thản...
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!