• dau-title
  • Tản Văn
  • cuoi-title

Hoa Xoan ơi hoa Xoan!

Thứ bảy - 04/03/2023 15:49





 


HOA XOAN ƠI HOA XOAN!

(Nguyễn Ánh Tuyết)


Tháng ba, mùa hoa xoan nở như đám mây màu tim tím giăng trên các cành xoan dày đặc những hoa là hoa. Một làn hương nồng nàn dễ chịu, mê hoặc chỉ có ở hoa xoan nhè nhẹ lan tỏa…


Là nhớ quá thì tôi gọi chứ ở quê giờ có còn mấy chỗ cho xoan mọc.


Ngày chúng tôi còn thơ ấu, xoan được trồng khắp mọi nơi,trồng cạnh vườn, cạnh hàng rào, cạnh lối đi. Xoan trồng trên bờ sông, bờ ngòi, ở đâu xoan cũng vô tư mà tươi tốt.Tháng ba về, hoa xoan nở đầy trời, gợi biết bao nôn nao, bâng khuâng hoa xoan.


Người ta trồng xoan để lấy gỗ làm cột nhà, đóng bàn ghế, giường tủ phục vụ cuộc sống của con người.


Xoan dễ trồng, nhanh lớn, thân cây thẳng dễ chế biến. Dựng nhà mà có cây cột cái bằng gỗ xoan của vườn nhà thì quá tuyệt. Gỗ xoan đóng giường cưới cho các cặp vợ chồng mới còn gì bằng. To vào việc lớn, những cành nhỏ, đóng bàn đóng ghế, cả cái chạn bát cũng bằng gỗ xoan.


Mùa hoa xoan, mùa không khí ẩm thấp nên muỗi nhiều vô kể.


Ngày xưa, làm gì có tiền mua màn tránh muỗi. Bà tôi bó nắm lá lau, tối tối khua khắp mọi xó xỉnh trong nhà cho muỗi bay ra, rồi bỏ mành cho nhanh để chúng không vào nhà đc.


Bà tôi còn đổ trấu, đốt một đống rấm to ngun ngút khói trong nhà đuổi muỗi…


Nhà nào cũng thế, ấn tượng về mùa hoa xoan, mùa muỗi còn theo chúng tôi đến giờ.


Ngày tôi chưa biết yêu, chưa hiểu lắm về những bài thơ tình, nhưng tôi đã thuộc và ám ảnh bởi những câu thơ của Chế Lan Viên:


Tháng ba nở trắng hoa xoan

Sáng ra mặt đất lan tràn mùi hương

 Không em, anh chẳng qua vườn

Sợ mùi hương, sợ mùi hương nhắc mình.


Có lẽ bài thơ tình gắn với loài hoa xoan quen thuộc, để khi thấy hoa, nhớ hoa khiến bài thơ lưu trong kí ức của tôi không thể xoá nhoà


Tuổi thơ của tôi từng cùng đám trẻ con, nhặt quả xoan bó thành từng chùm,rồi cho vào chiếc gậy nhỏ, gánh trên vai, tay vung vẩy, miệng đon đả rao: Ai mua dâu da nào! Dâu da ngon đây! Tuổi thơ với những vườn xoan, gốc xoan xanh rời rợi


Trong những năm đổi mới nông thôn, với phong trào trồng cây gì, nuôi con gì… tất cả những xoan, tre, cúc tần, duối và những cây làm thành lũy cho bờ ao, cổng làng, cổng chùa biến mất. Về làng thèm ăn quả ổi găng cũng chẳng kiếm đâu ra. 


Tôi thẫn thờ đi trên đường làng. Tháng ba đấy mà em đâu xoan ơi!


Thèm biết bao một màu tim tím phiêu bồng giăng trên cành cây. Thèm được thưởng hương hoa xoan nồng nàn giăng mắc…


Em đang ở đâu, xoan ơi! loài hoa gắn với tuổi thơ tôi!


 

 

Các bài viết liên quan:

Những tác phẩm cũ hơn:

Những tác phẩm mới hơn:

 
Mời các Tác giả gửi bài cộng tác cho Ban Biên tập Nhà Búp qua hộp thư email: nhabup.vn@gmail.com
Văn phòng Thường trực Ban Biên tập Nhà Búp: Số 24, Lý Thường Kiệt, Q. Hoàn Kiếm, TP. Hà Nội;
Ngoài địa chỉ: www.nhabup.vn, bạn có thể truy cập vào website này qua các tên miền quen thuộc: www.nhabup.net hoặc www.nhabup.com
Website đang được thử nghiệm và điều hành phi lợi nhuận, bởi các tình nguyện viên.