- Sáng tác mới
Xin giữ lại cho riêng mình nỗi nhớ Một khoảng trời xanh ngát cuối mùa khô Trong nắng gió nhánh lan rừng vẫn nở Trống tan trường, từ giã những vô tư......
Đông chợt về trong một ngày Thu đã thật Thu. Nắng đã rất mỏng còn gió thì đủ độ se sắt. Lang thang trong chiều nắng gió lơi lơi, bất chợt nhặt được bông hoa Lục Bình lẻ loi đang lững thững trôi trên con kênh xứ người. Bông hoa đẹp quá, đẹp đến hoang dại, đẹp tới mong manh. Bỗng nhiên thấy nhớ......
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Đang là tháng Mười. Chất Thu đã mướt đẫm cỏ cây hoa lá đất trời. Dáng Thu đã đậm đầy mỗi bước chân đong đưa trên hè phố. Hương Thu đã lướt thoảng trong từng hơi thở. Đã thấy nắng Thu lung linh, rạng ngời trong mắt, gió Thu đùa vui với tóc, mưa Thu mướt mát trên những lối đi quanh co, những khóm hoa......
Trời đã sang thu - nắng ngả màu vàng cam Gió heo may mang hương mùi cỏ mật Chút giao cảm giữa trời và đất E ấp chi hoài chúm chím Cúc vàng ơi!...
Em đem yêu thương gửi vào thu ướt Để phố dịu dàng phủ lá vàng rơi Căn gác nhỏ cô gái ngồi tựa cửa Xòe bàn tay xinh đón những giọt mát lành....
Cuối 1983, tại quán sách trước cửa Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, trên đường Nguyễn Trãi, tôi đã mua một tập thơ trong đó có một bài thơ đã đi theo tôi suốt cuộc đời. Đó là bài Vé đi tuổi thơ trong tập thơ Phép lạ hàng ngày của nhà thơ Nga Robert Rozhestvenski do NXB Tác phẩm mới ấn hành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!