- Sáng tác mới
Cũng có thể một lúc nào đó trong cuộc sống bận mải, bạn bất chợt nhớ về những bóng hình yêu dấu, những nụ cười hiền hòa, những nét chữ thân thương của một thời mực tím. Rồi khi bị cuốn đi trong những lo toan thường nhật, bạn bỗng dừng lại và nhận thấy mình đang ngu ngơ, vô định. Bạn sẽ thấy mình......
Ta rồi cũng có lúc trở thành người chỉ biết mỗi việc là nhớ về quá khứ. Ta sẽ nhớ từng có thời, giống như nàng Lọ Lem, sinh ra trên đời, gặp và yêu chàng hoàng tử tốt bụng, ta cũng ao ước trở thành công chúa được phù phép....
Ngồi một mình. Nghe đâu đây hơi thở của mùa xuân dâng mơn man. Biết mùa xuân đã chín. Bóng chiều dần dần nghiêng xuống vai ngày, xuống ranh giới của đêm. Chiều tím rịm. Sẽ sàng tiếng kim đồng hồ chạy quanh quanh tích tích. Mùi hương hoa nhẹ nhàng tỏa lan, tinh khiết....
Tháng Tư về rực rỡ những sắc hoa Muôn muốt trắng đóa Loa Kèn mở nhớ Bông dành dành cũng thơm về trên phố Nhắc gọi ta về lại chốn quê nhà....
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Loa Kèn nở Muốt thanh tao Sáng tinh mơ Một mình dắt ban mai xuống phố Hòa sắc màu Tịnh khiết Nét Xuân ngang. Bước dịu dàng ngời một sắc Hạ tần ngần còn mấy bước Hỡi Xuân xưa?...
Có câu rằng: Hành trình của dòng sông là tập hợp của những bình yên, những gập ghềnh, của những khúc bồi, khúc lở, cả những ào ạt dâng trào hay cạn lòng khô đáy. Hành trình của cuộc đời con người cũng thế, nó là tập hợp của các thời khắc....
Tháng Tư về thả rét giữa hanh hao Đường phố mở hai hàng cây hớn hở Một góc chênh chao Loa Kèn mở nhớ Bó hoa anh trao khiến nắng tràn cửa sổ khiến em loay hoay như hờn giận bất ngờ......
Xuân đã tròn trên những thảm bông mây Hương thời gian ấp sắc ngày tươi mới Gió quẩn mùa lạnh bước sương dợm lối Chùng chình cánh nắng lao xao. Muôn muốt búp ngà dâng cao Diệu khúc Tháng Tư óng ả...
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa sa...
Em gửi anh một chút lạnh cuối mùa Một chút lạnh "rét nàng Bân" phố cổ Mai nắng lên hoà mình vào con phố Sáng cả phố phường đỏ hoa gạo tháng tư...
Hẳn là Xuân chưa thể rời đi Khi mùa cứ níu chân mùa ở lại Khí an lành tịnh nguyên miền xa ngái Mây trong ngần, xanh theo mãi lên cao. Sáng ngọt ngào, Chiều đã bớt hanh hao Đêm lặng gió thoảng hương mùa cũ...
Tháng Tư em tinh khôi về xanh trên thảm nắng thanh âm cao mà lặng buông nốt bình yên trong dàn nhạc mùa hè…...
Bao ưu phiền mưa gửi lại nơi đêm Sáng Tháng Tư trong veo hơi thở Gió thanh tao mướt nụ hoa chớm nở Nắng khẽ khàng nhón bước nắng xuân lơi....
Tôi yêu hoa loa kèn từ lần đầu tiên thấy nó, ở nhà một người bạn. Ấy là lúc tôi khoảng 17 – 18 tuổi, cái tuổi đầy mộng mơ. Cái vẻ đẹp vừa kiêu sa, vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ, vừa mỏng manh làm tôi ngây ngất. Cô bạn bảo: đây là hoa loa kèn, chị gái của mình đã mua nó từ Hà Nội...
Có ai còn nhớ cái hẹn Tháng Tư? Nàng Bân đã may áo xong rồi đấy! Trời Hà Thành gió xuân thì mây mẩy Bóng nắng tròn trên vai. Ngọt ngào sớm mai Mướt mát bước xưa con đường xanh lá Cây trải lòng trước cơn mưa đầu hạ Mắt biếc một màu như nhiên....
Nhớ một chiều dừng chân trên phố Em tần ngần trước một màu hoa Không mặn mà cũng chẳng kiêu sa Màu hoa trắng hay màu của nắng?...
Bâng quơ ngọn gió Tháng Tư Rơi rơi đôi bông gạo đỏ Hoa sưa nghiêng mình xuống cỏ Hoa xoan rụng tím vườn nhà....
Nương theo làn hương trên phố Hoa loa kèn như dắt tôi đi Về phía mùa hạ nồng nàn... Tôi chợt gặp hoa giữa những bạt ngàn Những sắc màu Của nửa xuân nửa hạ...
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn)....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!