- Sáng tác mới
Tháng Năm tới, ngọn Nồm cũng tới, Biển xanh hơn, bọt sóng khẽ khàng, Ngàn vạn thuyền Sen bồng bềnh cùng gió thổi, Ngược biển Đông từng nổi ba đào ... Nghìn năm trước đoàn thuyền ai bỏ nước lao đao,...
Thèm một mùa Xuân rực sắc hoa Thèm một dòng sông chẩy hiền hòa Thèm một mùa Đông trời ấm áp Thèm một bầy chim ríu rít ca Thèm một lời ru theo gió bay xa...
Tháng tư ơi phút giao mùa đã tới Sao dùng dằng đứng giữa thời gian Để tuyết rơi trắng đục loang trời Để bàng hoàng con tim ẩm ướt Anh lạc đường Tìm lối một mùa đông...
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Tôi làm thơ nhiều lúc chưa hay Triết lý sự đời đôi khi chưa chuẩn Nhưng có điều tôi luôn cảm nhận Là đem niềm vui đến với mọi người...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Em mơ một mùa xuân mưa bụi hiền hòa gió lớt phớt thơm mùi hoa đồng nội cánh đồng lúa trải xanh vào giấc ngủ anh ru ... Em mơ một mùa hè nắng đổ cháy hết mình cho thỏa những khát khao...
Từ xưa, ở Trung Quốc, gió thổi vào mỗi mùa đều có đặc điểm riêng về phương vị, không phải là mùa đấy gió chỉ thổi từ phía đấy đến mà đa phần gió từ phía đấy đến. Vì vậy, người ta đặt tên gió vừa theo mùa, vừa theo phương vị. Cụ thể:...
Trong phần đầu bài thơ “Tháng ba thương mến”, mình đã viết 4 câu về hoa gạo: Hoa gạo ơi! Đừng kiêu hãnh đỏ bời bời như thế. Cả gan châm lửa đốt trời! Trời ở cao xa lắm Lửa lại rơi...cháy mình...đấy thôi.!...
Mấy hôm nay thời tiết thất thường lắm. Buổi sáng hửng nắng ấm, đã tính bỏ lại măng tô, thì đến giữa trưa gió lạnh bắt đầu tràn về, từng cơn, lúc rít lên thê thảm, lúc lại lặng ngắt như không....
Hà Nội vào Đông Những đôi má ửng hồng Áo muôn màu rực rỡ Có ai từng nhắc nhở Đừng để mùa Đông lạnh lẽo mắt người Hà Nội vào Đông Hoa sáng nay...
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà....
Sao người xưa hay ví người quân tử với tùng với trúc. Tùng hùng vĩ quanh năm xanh tốt cheo leo vách đá lạnh lẽo gió sương bão tố thì đúng rồi. Nhưng còn trúc làm sao có thể sánh ngang với tùng để ví cùng người quân tử....
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai....
Cuối đông rồi phố còn lạnh không em Mưa có rơi trắng tóc người đi lẻ Gió còn thổi ngã ba mình quen rẽ Vườn hoa vắng người thêm một khoảng lặng yên...
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Không hiểu sao cứ đêm xuống gió lạnh từ Siberi lại tràn về dữ dội. Ngoài đường không một bóng người. Không gian vắng ngắt. Gió gầm rú như vô vàn linh hồn oan khuất ngàn ngàn...
Tuyết gối đầu trên cây, Giang tay che mặt đất. Chiều phớt hồng trong vắt, Tinh khiết một màu đông. Những xốn xang cuối hè, Những thu buồn đơn lẻ, Cả mùa xuân lặng lẽ, Biến thành hoa thành cỏ...
Có phải mùa đông đã xa ngoài cửa sổ Xuân đã về búp sắp nhú trên cây Có phải ngoài kia mưa lất phất bay Gió nhè nhẹ đã mơn man cành lá Không không phải… vẫn là đông buốt giá...
Con biết đến Bài ca hy vọng khi còn rất bé, từ mẹ .“Từng đôi chim bay đi, tiếng ca rộn ràng. Cánh chim xao xuyến gió mùa xuân…”. Bài hát yêu thích mẹ cất lên, cứ dặt dìu, trong trẻo, tươi sáng như thế....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!