- Sáng tác mới
Em Mùa Xuân đâm chồi nảy lộc Em Mùa Hè rượi mát dòng sông Em Mùa Thu rung rinh trái ngọt Em Mùa Đông ấm áp lửa nồng...
Mùa đông Beijing khi nhiệt độ xuống dưới độ không trời rất lạnh. Khi nhiệt độ xuống âm 15 độ thì lạnh khủng khiếp. Nghe nhiệt độ thấp như thế ai cũng sợ hãi. Thế nhưng cùng 15 độ âm nhưng ở Hà Nội bao giờ cũng lạnh hơn rất nhiều....
Ở Beijing có những buổi chiều mùa đông trời xám ngắt. Khi đó bạn có cảm giác bị nhốt trong một cái cốc bằng chì. Cái cốc ấy không hiểu sao rất chật chội. Bạn sẽ vô cùng bức bối ngột ngạt đến nỗi có cảm giác không...
Ở Beijing có những chiều mùa đông trời trong suốt. Nhìn lên trời bạn luôn có cảm giác trời rất gần. Với tay có thể chạm tới trời. Một màu xanh thăm thẳm hư không vô biên....
Giữa ảo mờ sương trắng Chầm chậm vòng xe lăn Một chút mơ màng nắng Ấm đôi tay ngại ngần. Hoa nở vừa nửa bận Chút hương kịp run lên Gió mang người xưa đến Ngất ngây say cả trời....
Anh chắt chiu từng sợi nắng mùa Đông đan hơi ấm sưởi nỗi lòng hiu hắt khơi bếp lửa suốt cuộc đời góp nhặt khi lá yêu thương xao xác rụng rơi dần nắng của Đông cứ chập chững phân vân...
Ở châu Á nơi nào cũng gặp sen. Nhưng sen trong băng thì mới gặp một lần. Đó là khi tới thăm Yihe Yuan (Di Hòa viên). Đây được mệnh danh là Cung điện mùa hè (Summer Palace) và cách Beijing khoảng 15 km về phía bắc...
Mùa hè cho chí mùa đông chang chang nắng cháy phơi không thui mầm Hạt giống háo hức vào xuân bạn hớn hở mở lá mầm đón mưa...
Buổi sáng. Chúng mình đi quanh khu ký túc xá. Trời lạnh ngắt. Khu vườn trường mênh mông. Cây trơ cành. Khi tới khu hồ rộng tất cả đều bất ngờ vì đêm qua hồ đã đóng băng....
Đông lặng thinh, Tinh khôi từng giọt nhỏ. Giọt yêu thương Giọt vương nỗi nhớ Giọt ngây thơ Giọt nặng nghĩa tình. Cây trĩu mình...
Xếp đôi sợi nắng ngọt ngào Trải cơn gió bấc len vào nhân gian Trong vùng ký ức miên man Mùa Thu đã cũ hoa vàng đã phai... Đông sang vặn vẹo hình hài...
Có lẽ không hâm nóng Bằng chia sẻ mỗi ngày Thì gần, xa, dài, rộng Facebook quên mình ngay? Bây giờ mình gom củi Và gom thơ thật nhiều! Để có thể đủ sưởi...
Mưa chuyển mùa thay cho lời tiễn biệt Thu úa vàng ướt lạnh tháng Mười Hai Ôi thời gian trôi quá mau! Mải miết... Tự đáy tim khô khốc tiếng thở dài... Mây với gió hóa mưa vần vũ Lứa chúng tôi tháng năm ngắn, ngày dài......
Từ cửa sổ nhìn ra Khung trời hồng và vòm mây tím Anh ở đâu trong rộn rã bước chân người Em đã quen với khúc giao mùa Bản xô nát người nghệ sĩ biểu diễn...
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Bảo nhau mượn Bút của Thời Xưa Để viết thơ mùa đông Hà Nội Hàng lộc vừng đang kỳ thay áo mới Tháp Rùa lung linh soi bóng mặt hồ Mới đầu đông cái lạnh chỉ se se...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già Mà ta vẫn thấy như là trăng non"* Ta già ta thấy cô đơn Ta già ta thấy dỗi hờn khó qua Màu xanh, chút nữa, bao xa... Chữ Tình líu ríu, la đà bóng trôi...
Một đời sông bị bỏ hoang Không có tiếng cười trẻ nhỏ Một đời ta bị bỏ hoang Duyên thắm mà sao nhạt nợ Niềm vui tuổi thơ như sóng Trẻ con té lấm mặt sông Tình xuân như xây bằng bụi...
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa rét mướt ngày đông Những trải lòng không dễ gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng. Những ồn ào vui hơn tưởng tượng Đong đếm làm chi, buồn lại thêm buồn Những thương nhớ đi qua mùa da diết...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!