- Sáng tác mới
Lúa xanh con gái ôm đòng đồng dao tãi nhịp ếch đồng uôm oam Bừa cười nhe cả chục răng cuốc cày thè lưỡi quệt sân đáo còng nước đầy cọc tạm treo sòng...
Xới tung một nửa khung trời Tìm câu ánh nắng ngỏ lời gọi trưa Chắc vì ngập ngụa gió mưa Vàng phai đá nát ngọc xưa bay màu Mảnh trăng vàng úa u sầu...
Kỷ niệm bỗng lìa cành, Cả rừng thu lá đỏ, Hương cốm nào cuối phố, Nắng bỗng bừng lên, trong ngọn gió hanh... Sụt sùi Đông về, Kỷ niệm ướt mong manh, Xin chút gió Xuân, Xin hầm hập gió Lào,...
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ...
Tóc là dòng mực chảy. Da thịt là giấy thơm. Thấm thật sâu con tim Bài thơ tình thu viết. Những dòng buồn tím biếc Rơi vào sau vách xanh. Những ước vọng mong manh...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh vốn là cái gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Thu cứ khoe mình thôi Trộn màu vào sắc nước Vẽ tranh trôi giữa trời. Lá níu cành, lá rơi, Đỏ như lời hò hẹn Hoa Phượng hồng năm nao Vàng như câu ca dao...
Thuở ấy trăng thu gác mái đình Chúng mình một lũ tuổi học sinh Ông sao tự chế bôi xanh đỏ Đốt hạt bưởi khô sáng sân đình Cỗ có gì đâu mấy quả ổi xanh Dăm múi bưởi với vài quả khế...
Sớm nay trên đường đạp xe đến cơ quan, tôi lại nghe Thu nhắc nhở: “Hòa viết đi chứ. Đi du lịch chụp ảnh không chán tay thế mà xao động thì không ghi lại là sao? Này nhé, Hòa hãy thả mình nằm giữa thảm cỏ xanh, để những bồi hồi xao xuyến...
Nhâm nhi chén tửu hoàng hoa Chạnh lòng Lý Bạch bài ca bốn mùa* Xuân trong hương cỏ gió đưa Hạ sen lay sóng nước hồ mang mang In trong ly rượu cúc vàng...
Đường về trả nợ Mùa Thu Nhẹ bao năm tháng mỏi nhừ xa quê Màu vàng trải tận chân đê Hương đồng rẽ lối dẫn về ngày xưa Dòng sông tắm bóng hàng dừa Tầng cao tiếng sáo nhẹ đưa cánh diều...
Cuối Thu chiếc lá rời cành Vàng đi với gió nắng hanh theo về Đàn bò mót cỏ chân đê Hoàng hôn chóng nhạt đêm về thật mau Lò than ngô đã ngả màu Vài em gái má đỏ au rầm rì Thu đi có nhắn điều chi…...
Gió cười cùng em, nắng reo muôn ngả Lau vẽ màu lên áng thu trong Quang phổ kết vòng lung linh ngàn đốm sáng Em ôm vào lòng yêu dấu, thiên nhiên!...
Hanh hanh gió đầu mùa Hàng cây se se lạnh Mùa Thu giang đôi cánh Nhẹ bay về phương Nam Còn một chút sắc vàng Của mùa Thu sót lại Cuối trời mây tai tái Đông đến thật rồi ư...
Cuối Thu rồi tất sẽ heo may đừng sớm nhé kẻo Thu trở lạnh Chim Chèo bẻo nhẹ nhàng đôi cánh về đậu trên thảm lúa hanh vàng Cuối Thu rồi trời đất sang trang Hương Thiên lý vờn theo ngọn gió...
Đi tìm em cuối Mùa Thu Gặp sắc vàng vương trước gió Mưa tạnh rồi Ngưu Lang không khóc nữa Chức Nữ cười trong phút chia tay Đi tìm em gặp buồn trong cây Gặp vui trong hương nắng sớm...
Ngay từ những năm 1980, tên tuổi nhà văn Bùi Thị Biên Linh đã xuất hiện trên nhiều tờ báo văn học nghệ thuật. Bẵng đi một thời gian không sáng tác, khoảng chục năm trở lại đây, nhà văn Biên Linh xuất hiện trở lại trên văn đàn và được đông đảo công chúng yêu văn chương đón nhận....
Mưa đến vào mùa Xuân là trận mưa lãng mạn, đánh thức những rung động như chồi non. Mưa đến vào mùa Hè là cơn mưa ân tình, giúp tăng thêm dịu mát, làm nguội bớt cái nắng gắt của mặt trời....
Thế là Mùa Thu đi Nắng vàng không còn nữa Cốm Vòng và Hoa sữa hẹn nhau Mùa Thu sau Trăng Mùa Thu đi đâu Không đậu trên khung cửa mon men từng ô nhỏ để cùng dòm thấy nhau...
Sao người nỡ lỗi hẹn Với mùa hoa dã quỳ? Người đến? Sao không đến Tìm đâu dấu chim di? Chiều Thu vàng xa ngải Màu dã quỳ tinh khôi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!