- Sáng tác mới
Lại một ngày mới đến, Chim sẽ ca, và hoa sẽ nở. Mặt Trời tuôn nắng mới, làm rạng rỡ, Nụ cười nhân thế. Dù ở nương dâu, hay ngoài bãi bể, Biến cải cuộc đời, Những lớp sóng gối đầu nhau, Niềm vui gối lên nỗi đau, Nụ cười làm khô nhanh...
Mười tám tuổi rời làng ra thành phố Bấy đến giờ tôi ít ngủ ở quê Nhà ống đã quen bưng kín ba bề Quên nhà mẹ hướng nam gió trăng vào làm khách Mẹ trải chiếu tôi nằm hiên mát lạnh Đêm ướp hương cau, hương thiên lý, hương nhài...
Vẫy vùng trong cõi thế nhân Đường đời đã bước năm ngoài sáu mươi Đôi khi ngoảnh mặt lại coi Chợt thương luyến nhớ một thời thanh xuân...
Xe chạy cả buổi không gặp một bóng người trên lộ. Nước nhiều hơn đất. Càng ngày càng thấy biển xâm thực. Chỉ một loài cây bá chủ: cây Đước ! Ngắm kỹ thấy nó đẹp lắm. Vẻ đẹp của cường tráng và gan lì....
Trăng vằng vặc tấm gương trời Ta soi ta lại thấy người ta soi Người soi ta thấy mặt người Mặt đời soi chiếc gương đời với trăng Thoát thai từ biển trầm luân...
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương...
Em ra đi, tuổi vừa tròn mười tám Má căng tròn, mắt xao động ước mơ Không có bài thơ Không có nốt nhạc Không bức họa nào Đủ khoe màu lộng lẫy trái tim em Đẹp lắm Hiền lắm Cao thượng lắm....
Mảnh hơn cả sợi tơ trời Bồ công anh trắng sắc người tìm nhau Tròn nỗi đau mối tình đầu Cùng tan tác với u sầu cách chia Như tơ bồ công anh kia Ngày đi tìm nhớ vun khuya cho đầy...
Anh bảo con gái bọn em chúa tham lam Lúc ở bên anh vẫn mong có mẹ Có niềm vui nào hân hoan đến thế Trở về nhà của mẹ, Mùa xuân... Chợt nhận ra mùi hoa bưởi mơn man Đạp xe chậm thôi anh, cho em cài lại tóc...
Em hỏi tôi hoa gì tên thấy lạ Chưa từng nghe được thấy bao giờ Tôi mỉm cười em ơi chẳng lạ Là loài hoa mình nhặt ở tuổi thơ. Tôi đưa em đi tới ngõ Chùa...
Khi nhớ hơn cả nhớ Đôi ta rời giấc mơ Tìm nhau trong đời thực Nhịp tim người thao thức Khi yêu hơn cả yêu Từng vần thơ mất ngủ...
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Đường xưa, lổn nhổn, đá xanh Ngóng đèn phố thị, cũng thành ước mơ. Con sông Tiên Thủy bao giờ, Mười hai bến nước, ai chờ đục trong? Thương cây dừa nước, bên sông...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Thiên Thể mênh mang, Kiếp người lang thang, Chín đại hành tinh Lầm lụi xoay quanh mình Ngàn triệu năm vẫn rượt đuổi mình Loay hoay những vòng xoay trong quỹ đạo luân hồi cô đơn, trống trải......
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người như bỏ bùa mê Say hơn rượu nếp, nước chè tươi xanh Mắt người chưa liếc dọc ngang...
Có gì đâu.. vưỡn thế mà Đưa ra tranh cãi chỉ là... vui thôi ! Bao nhiêu luận lý nổi sôi Một khi ta đã muốn rồi... Khác sao ? Ngẩng lên Bắc Đẩu - Nam Tào Tượng thần công lý vêu vao......
Thư tình xưa anh lặng lẽ trao em Chẳng vội xem vì em nào có biết Mải vui chơi em ép vào bìa sách Và vô tình theo năm tháng lãng quên. Vẫn hàng ngày trên lớp ngồi bên anh...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!