- Sáng tác mới
Nơi anh phương nam Chỉ hai mùa mưa nắng Vời vợi xanh Như nỗi nhớ em xanh Hà Nội vào thu anh có biết Dịu dàng hương hoa sữa đến nao lòng...
Cái se lạnh cuối thu cứ mơn man gọi rét về trong gió. Sớm nay thu đã chuyển mình giữa cái hanh hao yếu ớt của nắng vàng. Một mình bên ly café, ngắm những dòng người vội vã ngoài kia…lòng bỗng thấy chơi vơi đến lạ....
Lang thang ngoài bến sông xưa Tìm về tuổi thơ xa ngái Ký ức nào bỏ quên, ký ức nào đọng lại Một thời trẻ thơ, một thời hoang dại Một thời trong veo như sương sớm đầu mùa....
Tiễn em gái út qua cầu Chị về nén chặt trái đau riêng mình Giường đơn rộng đến thông thênh Mái hiên chưa lợp vô tình trời mưa....
Trời đã khuya, một người phải đi bộ qua nghĩa địa về nhà. Vừa bước vào cửa nghĩa địa ông ta thấy bóng người lố nhố, nói chuyện rì rầm. Rõ là ma! Sợ quá ông ta định quay lại nhờ nhà người bạn ngủ qua đêm chờ sáng....
Lặng nghe từng giọt thời gian Tích ta, tích tắc đêm tràn vào đêm Nỗi niềm thao thức không tên Ta chông chênh... ở một miền không tên...
Mưa bay trắng xóa một màu Hạt mưa nói hộ lòng nhau đêm dài Tay nâng khuy cửa em cài Đêm nay có trận mưa-ngoài-cơn-mưa !...
Mong manh mùa thu Giữa phương trời xa lắc Anh đi Mình em Heo may lạnh lẽo Lá vàng trút gió Lạc lõng đêm Mỗi hàng cây góc phố...
Cha tôi là một nhà Nho Vốn hào hoa, dáng học trò, thư sinh Một đời nấu Sử, sôi Kinh Trời cho cái đức thông minh tuyệt vời Năm Cha mười sáu tuổi đời Trường Ninh Giang, rạng tên người tuổi xanh...
Anh nhớ chăng chiều hạ vàng năm ấy Nắng nhạt nhòa mây trắng bay bay Ta chia tay hẹn một ngày trở lại Giờ ở nơi xa anh có nhớ đất này?...
Bất chợt gặp thơm lừng hương ổi Trong dịu dàng làn gió heo may Kìa lác đác lá vàng chao nghiêng ngõ Thu chầm chậm về gõ của nơi này Nghe dòng sông rì rầm như kể chuyện Chiền chiện ríu ran gọi bạn lưng trời...
Mỗi một ngày em buộc tám ngàn nút cứ nhân lên như thế một đời em tay em buộc bầu trời vào tấm thảm buộc dòng sông dào dạt với con thuyền Tám ngàn nút mỗi ngày em buộc mười ngón tay em như mưa trút tơ lòng...
Như vết chân cò trên bãi hoang mấy chục năm ròng mẹ lạc ngoài biển vắng lòng mẹ xót xa như cây cói dầm chân trong đất mặn nghe sóng xô, sóng xé quặn đau bờ Con chim còn có tổ nương nhờ con cáy, con còng còn có hang, có lỗ...
Trước khói hương em gọi Đời lính - Một đời người Anh ơi, năm tháng ấy Là gì trong ngày ... trôi Năm mươi năm, em gọi Bóng anh lạc phương nào Núi sông chìm xuống thấp Dâng bóng hình Anh cao ......
Đồng xu của triều đại ấy được đúc ra giống như cả vạn đồng xu khác. Tuy nhiên, không biết vì sao, đồng xu ấy bị khiếm khuyết đôi chỗ ở mặt trái. Mặt Trái của của đồng xu vô cùng đau khổ vì ghen tức. Nó thấy mình kém cỏi, thua thiệt so......
Mình mê trà Thổ. Mình không chắc rằng nó ngon đến mức mình mê nó ngay từ lần đầu tiên. Điều muốn nói là càng ngày càng mê, mới rút ra ý nghĩ rằng điều gì mà được gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn rồi sẽ thấy yêu hơn. Đất nước này......
Nhạc Hữu Xuân - Thơ Biên Linh - Ca sĩ Tố Uyên...
Một mình tôi với mùa thu Với trang giáo án tôi vừa soạn xong Bao lần tôi đã dặn lòng Đừng yêu ai để khỏi mong khỏi chờ...
Sông Lam hay là sông Cả Hai sông cũng chỉ một dòng Vỗ về trong ta ký ức Bên bồi bên lở đục trong Bờ lau triền sông vẫy gió Gọi nhau về thuở mục đồng Bạn ơi bây giờ xa lắm Ai về thăm lại bến sông...
Trăng mùa thu Dát ánh vàng lên cánh mỏng Dịu ngọt thơm Ngan ngát trên đồi quê. Sắc vàng mong manh mỗi lúc chiều về Để nhớ, để thương, gọi bao kỷ niệm. Khói chiều lam tím Quẩn quanh bên ngọn núi xa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!