- Sáng tác mới
Con đường ấy ngày xưa ta đã bước Cũn cỡn như chú cún con thơ dại ven đường Cầm tay ngoại, lâu lâu dừng một bước Ngoai ngoái bóng chiều, chút bụi, dấu chân son... Con đường ấy choãi dần lên ngọn núi chon von...
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Thèm làm con đò nhỏ, Cắm sào trước vườn chanh, Trắng cũng vừa ra nụ, Bà ba vừa mong manh... Lục bình dềnh một chỗ, Phù sa đỏ một dòng ......
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Một là thích nói linh tinh Chính trị thời sự tình hình đông tây. Hai là ngất ngất ngây ngây Ngơ ngơ ngẩn ngẩn suốt ngày mần thơ. Ba là vẩn vẩn vơ vơ...
Chuyện rằng ngày xửa ngày xưa Có đôi chim phượng bốn mùa bên nhau Cây rừng xanh thắm một màu Hoa rừng thơm ngát, suối sâu trong ngần Ngày ngày phượng trống siêng năng Bay đi tìm kiếm thức ăn mang về...
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài....
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh .....
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
Con viết bài thơ đón ngày nhà giáo Mừng mẹ, cha, cậu, mợ, bác, dì Mừng chị, em, mình và con gái, Tình yêu thương con gửi về ông ngoại Thắp nén nhang thơm, lời chúc thật dài ......
Có người nói Thầy Cô như những Lái đò Chở chúng em qua dòng sông Lú Sau mỗi chuyến lại trở về Bến cũ Cho đến khi bụi phấn bạc trắng đầu Không Một ngàn lần, không chỉ thế đâu...
Nhà Búp xinh giữa trời cao lộng gió Thơ trĩu cành, văn mướt xanh đồng cỏ Bước chân về, một chiều xuân rực rỡ Nắng ươm vàng, Tôi bỗng hóa Họa Mi*. Trái tim hát, thật nhiều khao khát Sáng tác ùa về cả những đêm hanh hao...
Hãy làm trẻ chăn trâu, Đi về nơi đồng nội, Đi về mùa nước nổi, Nghe bìm bịp kêu ròng... Nghe nước vỗ sì soạp, Rạp dừa nước ven sông, Hãy hái búp sen nhỏ, Sáng vừa nhờ hơi sương ......
Ừ, thì thác thời gian, vẫn không thôi chảy mãi... Bọt nước tung, Làm trắng xóa mái đầu... Chút kỷ niệm ngày xưa lơ lửng mãi, Nối vào nhau, rồi chạy lại hai đầu ... Như bến bờ như sông Thương lờ lững...
Đường về trả nợ Mùa Thu Nhẹ bao năm tháng mỏi nhừ xa quê Màu vàng trải tận chân đê Hương đồng rẽ lối dẫn về ngày xưa Dòng sông tắm bóng hàng dừa Tầng cao tiếng sáo nhẹ đưa cánh diều...
Đời chúng ta Vơi đi theo tháng năm Lá tháng chạp lìa cành Rụng đầy ngoài ngõ Lìa cả ta đi Hao vơi từng nỗi sợ Từng cơn mơ Rồi cũng bỏ ta đi...
Vì sao người xưa nói rằng có Phúc Phận mới có Thọ, Phúc Thọ là quả của Đức. Chúng ta cùng tìm hiểu hàm nghĩa sâu xa này qua bài bình về Chữ "Thọ" trong văn hóa xưa của tác giả La Vinh. Cách đây đã lâu, nhân một học trò đi chúc thọ người quen, nhìn thấy bức trướng người ta treo trong bữa......
Dưới hầm nhà thờ lớn Westminster tại Anh Có rất nhiều bia mộ Các tước vị lừng danh! Chẳng hạn các vua chúa Henry III, George ll Bác học nổi tiếng có: Newton, Darwin, Charles Dickens… Giữa các mồ hiện diện...
Tạm biệt nhé tình yêu còn ở lại. Trái tim hoang em đi cuối con đường. Tạm biệt nhé niềm đam mê bỏ ngỏ. Ân tình nào ta để lại tháng năm. Ngày xa xăm em hành hương về ảo mộng. Tím tái con đường đau khuyết nửa vầng trăng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!