- Sáng tác mới
Hoà trộn màu xanh biển với trời Đây hòn Đảo Ngọc kia Hòn Dơi Hòn Tằm ăn đỗi vươn ra biển Đôi cáp treo cao chở tiếng cười Đêm nay trăng xuống cùng rong chơi...
Ngố ta khi ở trời Tây Cái gì cũng lạ cũng ngây ra nhìn Mần chi cũng phải móc tiền Bắt tay thằng nộm mất liền 2 Ơ (Euro)...
Nhiên liệu cho máy bay là xăng Nhiên liệu cho con người là thực phẩm Mỗi cỗ máy đều mặc định sẵn Hỏi Nhiên liệu nào cho cỗ máy tình yêu...
Chỉ cần mi không đau thôi Thì mi sẽ được suốt đời theo ta Này này… đừng có ba hoa Vẫn nhai được mía như là ngày xưa...
Nâng mặt trời lên để lấy hên Ánh dương tỏa sáng khắp muôn miền Thuyền câu nằng nặng đang về bến Chở cả niềm vui sau một đêm...
Sánh bước bên em êm dịu êm Biển xanh cát trắng nắng lim dim TrờQi cao in bóng bầy chim lượn Sóng đuổi theo nhau cuộc trốn tìm...
Hết cắt điện rồi mưa rất to Nước về tràn ngập mọi ao hồ Nhà nhà tiếng trẻ cười rôm rả Hết cảnh vênh vênh của quạt mo...
Hoà trộn màu xanh biển với trời Đây hòn Đảo Ngọc kia Hòn Dơi Hòn Tằm ăn đỗi vươn ra biển Đôi cáp treo cao chở tiếng cười Đêm nay trăng xuống cùng rong chơi...
Đứng trước bình hoa ta tự hỏi Mình và hoa, hoa đẹp hay mình May quá vì hoa không biết nói Mình tự khen phong độ thông minh...
Vần vũ làm chi hở ông Giời Bụng mang đầy nước chẳng buông rơi Cây cối trần gian khô héo cả Ông giữ làm chi…sấm sét thế đủ rồi...
Ghé thăm bệnh viện Việt-Xô để xem Hữu Nghị bây giờ ra sao Phòng khám vui vẻ đón chào Các cụ đặt sổ đợi vào vòng trong Bác sỹ môi đỏ má hồng...
Trời Đà Nẵng vẫn xanh như thế Biển vẫn dịu dàng gió vẫn lang thang Và em vẫn như thời son trẻ Bước chân êm cho bờ cát mơ màng...
Chẳng biết tại sao lại ghét nhau Cũng chẳng biết tại sao lại yêu nhau đến thế Đất trời dâu bể Tình người mãi mãi dài lâu Yêu thì chưa bao giờ nói hết một câu...
Chẳng biết làm gì thì vẽ thơ Văn chương chữ nghĩa cũng ngù ngờ Vẽ thằng đầy tớ thành ông chủ Ông chủ nom ra lũ ngẩn ngơ....
Ngẩng lên trời thật là cao thấy mình thấp thế tại sao vậy Giời Giời rằng mày thật dở hơi nếu mày không thấp thì trời sao cao...
Khi bàn về Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Nhiều người cho là chuyện trời ơi Trong cư xử phớt lờ nhẫn nhịn Lấy tiền đo giá trị con người...
Gió lang thang cho lá lang thang Quả chín rụng làm mùa Thu rụng Đông gõ cửa môi hồng lúng búng Hoa nở rồi ngan ngát Xuân sang...
Bần thần ngắm cánh hoa rơi Những ngày xưa ấy qua rồi còn đâu Đôi bờ cách một nhịp cầu Tuổi thơ đã cách mấy màu hoa xuân...
Tại mùa xuân mà muôn hoa đua nở hay tại màu hoa quyến rũ xuân về Đời may mắn được mấy lần gặp gỡ mà không say đến độ đê mê...
“Đời cua cua máy, Đời cáy cáy đào” Cáy đào chắc giỏi hơn cua Đố ai biết được cua thua vì gì? Thưa rằng hết tuổi xuân thì Càng mòn chân yếu còn chi sức đào...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!