- Sáng tác mới
Bao năm rồi tôi không gặp bạn? Đôi mắt nào vẫn tròn lung linh sáng Chiếc răng khểnh, nụ cười tươi duyên dáng Sóng xô về, nỗi nhớ mênh mang. Tuổi thơ nào mình đến lớp dênh dang Con đường làng, tre xanh, đất trắng Nắng thu vàng, thơm như thị chín...
Khai xuân bạn rủ chơi bài Thì chơi, thua được chắc vài trăm thôi Ván đầu mình đã thắng rồi Hai Tôm, Bạch định tuyệt vời Ù thiên Nhìn ba thằng nó "quăng" tiền Mình mừng thì một mà "điên" thì mười...
Như thế là Xuân đến thật rồi Nụ Xuân he hé ở trên môi Nắng Xuân luồn lách qua cành lá Gió đến cùng Xuân với chuỗi cười Có thể mai này Xuân sẽ xa...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Tiền đưa cho chùa, đền vẫn gọi là tiền công đức, ý là hành vi đó tạo công đức. Đã làm việc thiện thì nên vô tư, không cầu báo đáp, cho đi mà gọi là "công đức" thì đã dính tâm truy cầu rồi....
Tình yêu ngày đó của anh Trinh nguyên như thể trời xanh một ngày Ngửa bàn tay, ngửa bàn tay Mộng mơ anh hái tròn đầy tặng em...
Anh hỏi thăm cô gái nhà cụ Uân Nghe họ nói vừa duyên vừa tài giỏi Mắt như mùa thu dập dờn sông nước Tóc dài đen, tay trắng, da thơm "cô ấy đi chơi, xin anh đừng hỏi"...
Có nhà thơ gọi đất nước ta là "Đất nước hình tia chớp", nơi đây đầy giông tố. Mẹ Âu Cơ đã chọn dải đất đó, dải đất hình tia chớp, và chọn đúng vùng "Tâm bão" để sinh ra con Lạc cháu Hồng....
Có những cặp tình nhân say đắm Mải cầm tay, thắm thiết nụ hôn Quên cả nắng đã cạn trời hồng Quên cả mây đã dạt trôi góc bể Có những cặp tình nhân già như thể Gốc cây đa cây gạo đầu làng Trái tim son vẫn mơ màng hớn hở...
Ngày 04/02/2024 là Lập Xuân. Khi qua Đông Chí một thời gian, mặt trời đảo về Bắc Bán Cầu nhiều hơn, những tia nắng ấm áp bắt đầu xuất hiện rọi xuống Bắc Bán cầu. Thế là Lập Xuân....
"Sám hối" (懺悔) là ăn năn hối lỗi về những sai lầm mình đã mắc phải. Có từ điển giải thích rằng “sám” 懺 là dịch âm tiếng Phạn "kṣama", nghĩa là dung nhẫn....
Bạn đang phân vân chọn người xông đất xông nhà? Phân vân là đúng vì để nói về nó thì vô cùng phức tạp. Tuy nhiên, lại có những lý lẽ rất đơn giản để hiểu nó....
Xuân như thể trên mây sà xuống, Một chấm xanh non nhú đầu cành. Nấp dưới bùn khe sâu khô cháy, Quyện sương mờ vương vất mắc quanh....
Chị ơi 66 mùa xuân (*) Tươi như mai nở Thắm như cánh đào! Mớl ngày nao đêm thi Rạch Giá Chị hát dân ca "người ở đừng về" Giọng trong trầm ấm thiết tha Tóc dài, sơ mi trắng Tinh khôi mượt mà....
Cuối năm Hà Thành yên ắng lạ Mỗi mình em lang thang tìm gió Hoa thược dược tròn xoe như muốn hỏi Đông đã về sao nắng chẳng hanh hao? Sóng cũng nghẹn ngào điều chi chẳng rõ...
Táo (灶) vốn là bếp núc nhưng ta cứ quen gọi các vị thần cai quản nhà cửa là Táo quân. Có thuyết nói rằng thực ra có 5 vị thần trong nhà (ngũ thần), đó là Thổ Công (trông coi nhà cửa, bếp núc, làm chủ nền nhà, định đoạt phúc hoạ của một gia đình), Thổ Thần (cai quản khu đất), T...
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà....
Không hiểu sao cứ đêm xuống gió lạnh từ Siberi lại tràn về dữ dội. Ngoài đường không một bóng người. Không gian vắng ngắt. Gió gầm rú như vô vàn linh hồn oan khuất ngàn ngàn...
Đêm xuống mình ngồi bên bàn làm việc lặng nhìn ra cửa sổ. Trời đêm phương Bắc không tối om mà bao giờ cũng sáng nhờ nhờ. Màu sáng nhạt nhòa vô định. Khoảnh khắc ấy tinh thần con người thường loạng choạng hư vô....
Biển không hát nữa đâu Ngày mai mình xa cách Sóng như là cuốn sách Tần ngần chẳng sang trang Em ơi có biết chăng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!