- Sáng tác mới
Người xưa xem trọng tu dưỡng đạo đức, lấy thành tín là nội dung tu dưỡng căn bản nhất trong tư cách đạo đức, cũng như quy phạm đạo đức căn bản nhất là: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ....
Ngồi trên đồi hoa, ngắm cánh hoa Sắc đẹp dường vậy, ở đâu ra Hỡi ôi hoa đẹp, hoa kiều diễm Thật một ngày vui, một ngày lành Nghĩ nay chàng đến, lòng xuyến xao...
Chữ Nhẫn là kiên tâm nhẫn nại. Bền lòng nhịn nhục được thì cái tâm mới an-tịnh, nhứt là về phương-diện tu-hành đạo-đức, phải thật hành chữ nhẫn trước hết....
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Ấn tượng thật khó quên: “Bùi Đại Dũng, một Tiến sĩ Kinh tế - Nhà ngoại giao - Người thầy giảng dạy ở một trường Đại học quốc gia, với hai lần đóng góp vào diễn đàn “Ra mắt sách” của “Nhóm Văn Búp” bằng tham luận, với phương pháp cảm nhận, phẩm bình, mổ xẻ văn chương khá tinh tế, lý thú.”...
Ông tôi dạy cộng, dạy trừ Dạy nhân chia với chép thơ thuộc lòng Chúng tôi tập võ, luyện công Ông đưa đến lớp, rồi ông đón về...
“Nhân chi sơ” lâu rồi được hiểu, Con người sinh ra vốn tốt lành, Nhưng bối cảnh dòng đời xô đẩy, Xấu xa do ngoại tác mà thành....
Kết ấn, thấy xưa đau nhói Dựng tay, nghe xót tràn trề Lặng yên ngó nghiêng cõi tạm Đắng lòng nhân thế còn mê. Những dòng tin sáng ủ ê Những con số chiều nhưng nhức Trái tim buốt trong lồng ngực Tóc nhàu thương gió mồ côi....
“Bỉ” là cái kia; “Sắc” là ít; ” Tư” là cái ấy; và “Phong” là nhiều. Như vậy “bỉ sắc tư phong” là điều kia kém thì điều này hơn; cái kia ít thì cái này nhiều, chỉ luật thừa trừ của Tạo hoá. Ta cũng có thể hiểu “bỉ sắc tư phong” là chỉ người đàn bà đẹp có cốt cách phong thái. Bỉ là người đàn bà; Sắc......
Khi cổ nhân khuyến thiện, họ thường nói một câu: “Nhân tâm sinh nhất niệm, Thiên địa tận giai tri”, nghĩa là khi tâm con người sinh ra một niệm, thì cả Trời và đất đều biết hết. Câu nói này quả thực là nghìn vạn lần chính xác....
Trong dòng Ngân Hà lấp lánh muôn ngôi sao khổng lồ của văn minh nhân loại, nhiều ngôi sao Việt xuất hiện, mỗi người một bản sắc riêng nhưng họ đã mang lại cho nền văn hóa phương Đông những áng thơ văn bất hủ. Bên cạnh những áng văn gắn liền với những biến cố thăng trầm của lịch sử, thì đây là lúc âm......
Cổ nhân dạy chúng ta phải nâng niu trân quý từng giây từng phút của cuộc sống ngắn ngủi trên hành tinh này, phải đặt tâm mình vào từng việc nhỏ nhất để được hưởng phúc lạc của sự sống dưới ánh mặt trời. Nhưng bạn hãy thử nhìn xem người ta đang làm gì với cuộc sống của họ vậy?...
Thiết nghĩ, ngày nay chúng ta làm thơ Đường, chủ yếu là mô phỏng hình thức của nó thôi. Chứ cái nội dung tư tưởng, cái hồn của thơ Đường phải là nhân cách Đạo Đức vô thường, siêu thượng dựa trên một triết lý rất uyên áo của Đạo và Phật. Khốn nỗi, đây lại là hai thứ con người hiện đại sùng bái vật......
Người ta thường nói: “phía trên chữ Nhẫn (忍) có một lưỡi dao (刀)”, cũng không phải như cách hiểu thông thường là trong tâm cắm một lưỡi dao mà cũng không làm gì, mà là mà dùng cái tâm ở dưới lưỡi dao để hóa giải mâu thuẫn, tức “nhẫn hóa”, xử sự lâm nguy mà không sợ, quyết đoán nắm bắt thời cơ,...
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Dường như là nhịp điệu cuộc sống của chúng ta càng ngày càng nhanh. So với khoảng mươi mười lăm năm trước, chúng ta làm việc năng suất hơn, hiệu quả hơn, làm được nhiều thứ hơn. Song thực tế là ngày của chúng ta trở nên ngắn hơn, chúng ta vội vã hơn, và dường như chúng ta xa rời bản ngã của mình......
Người ta chọn “lương thiện” – không phải vì họ yếu đuối, mà vì họ hiểu rằng “nhân chi sơ, tính bản thiện”. Lương thiện, ấy chính là bản chất sơ khai và căn bản của loài người. Người ta chọn “nhường nhịn” – không phải vì họ đang chùn bước,...
“Nhân chi sơ” lâu rồi được hiểu, Con người sinh ra vốn tốt lành, Nhưng bối cảnh dòng đời xô đẩy, Xấu xa do ngoại tác mà thành. Rồi tranh cãi “bản” kia thiện, ác?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!