- Sáng tác mới
Một truyền thuyết Nhật Bản Kể rằng: "Nếu như bạn Có cảm giác như mình Đang mất đi tất cả Hãy nhớ rằng hàng năm Cây cối thường rụng lá Chúng vẫn đứng cao vời...
Thu lại xanh Hà Nội nắng lại vàng Dù vừa qua những ngày giông bão Cây gẫy lại đâm chồi Hồ Tây mờ ảo Tiếng chuông chùa lại như thực như mơ...
Trang mạng Văn chương Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn tập thơ và văn xuôi Dấu yêu gửi lại của một thành viên Nhà Búp - cô giáo, nhà thơ Phạm Minh Châu qua bài viết của nhà thơ Kim Chuông, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình,Tổng Biên tập......
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
Xin một lần về "úp mặt vào sông quê" Ôn kỷ niệm những ngày cưỡi trâu, vạt tép Củ khoai nướng cháy miếng thơm miếng khét Kéo vạt áo lau, cả đám ngồi cười. ÔI! Mới ngày nào giờ vào tuổi bảy mươi...
... Đêm qua, tôi đã kể với các bạn về những ngày ở quê hương, những kỷ niệm đồng quê, chăn trâu, cắt cỏ và những công việc quê mùa khác... Nhưng nếu kể về kỷ niệm đồng quê, chăn trâu cắt cỏ, mà quên kể về con trâu -...
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Trước cuộc đời rộng lớn, Văn chương có một quy luật riêng. Nó chẳng khác ngôi nhà bốn phương không cửa. Mỗi “khách Văn, đề huề lưng túi gió trăng” này, đều đơn thương, độc mã, “tự nguyện” đặt bước chân “xuất - nhập.” Họ đến và đi. Vào và ra. Tới và lui, lúc nào? Đều giống như “phong vân” kỳ ảo....
Ngày hôm nay của 34 năm trước, ngày 22/9/1988, chúng tôi bước vào căn phòng ấy - phòng 103, nhà A7, khu ký túc xá (ktx) trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Đó là phòng cuối dãy, có 2 cửa sổ trông ra con đường dẫn tới dãy nhà vệ...
Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn - vị anh hùng dân tộc, văn võ song toàn, lập chiến công hiển hách: chỉ huy quân dân ta ba lấn đại thắng Nguyên - Mông đầu thế kỷ 13. Ông được dân ta suy tôn là Đức Thánh Trần, lập đền thờ và dựng tượng đài ghi công ở nhiều nơi; được thế giới công nhận là một trong......
Anh có nhớ khi mình còn thơ trẻ Trang giấy học trò tô chữ ký đầu tiên Những nét vòng cong tựa cánh thiên thần Những nét thẳng băng bật niềm tin sức mạnh Những nét nào giấu bất hạnh mai sau? Anh có nhớ khi mình làm quen nhau...
Cười lên! Buồn cũng sẽ qua Bao nhiêu thù ghét, xót xa cũng mờ... Giọt chiều thả xuống mộng mơ Một làn gió mỏng hững hờ mây bay Cho tan hiu quạnh đời này...
Cơn mưa mùa thu Bất chợt đến trong đêm mờ ảo Tiếng mưa rơi như tiếng bà sàng gạo Tay xoay đều vòng thời gian trôi nhanh. Tiếng mưa thu, tiếng mưa thu mong manh Như thực, như mơ vọng vào giấc ngủ...
Tháng 5 về mang bao cảm xúc, khi những cành phượng nở bung thắp lên trời xanh ngàn đốm lửa. Những tán bằng lăng trổ hoa tím ngát, bản giao hưởng của những chú ve râm ran trên khắp xóm làng....
Tháng 8 này, nhóm chúng tôi - kẻ Bắc, người Nam, dù không hẹn hò trước, nhưng đã được cùng đến với một khu du lịch đầy "hương đồng gió nội" như lời giới thiệu của một người bạn.....
Ngẫu nhiên, những ngày đầy ắp kỷ niệm về Cha yêu cứ liên tiếp dội về thì cũng là những ngày mà con gái út có những tiết học viết văn về người mà em yêu nhất. Tình cờ đọc được bài văn em viết nháp....
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Tháng 5 về, phượng nở một trời hoa. Đồi A1 cháy hết mình năm ấy. Súng, đạn, bom, mìn, cày băm đất đá. Máu và bùn trộn lẫn chẳng nhìn ra....
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Anh giơ tay bóc tờ lịch hôm qua Có một ngày rơi đi, không ai nhớ nữa Một ngày của một năm, của vô biên vũ trụ Anh xóa trong lòng dấu vết thời gian....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!