- Sáng tác mới
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Dịu dàng giọt nắng tháng tư Se se ngọn gió dường như trái mùa Thoắt mưa thoắt nắng như đùa Trời xanh thăm thẳm xuân đi hạ về Nhớ ai như nhớ tháng năm...
Em vẫn như xưa thướt tha tà áo trắng. điểm nhẹ nụ cười vương giọt nắng trên môi...! Tuổi thơ em đã qua tự lâu rồi Sao em thấy vẫn như thời tuổi trẻ… Chợt bâng khuâng giữa chiều vàng nắng nhẹ...
Ở nơi ấy có một hàng liễu rủ Có một ngôi nhà nhỏ ở ven đồi Ở nơi ấy có một cây cầu cũ Gió mùa hè xao xác những rặng tre Ở nơi ấy có một vườn hoa tím Có cánh buồm nâu sẫm giữa ngàn sương...
Phượng thập thò châm lửa Đưa ta vào tháng 5 Nắng vàng như kén tằm Vườn hấp him mắt lá Đừng chín thêm chùm quả Ta chưa về được đâu
Giữ ngọt thơm thật lâu Cho riêng ta thôi đấy!...
Nắng hạ vàng soi nỗi nhớ trong ta, Lòng chợt thắm tựa sắc màu hoa phượng... Trời đầy sao khi màn đêm buông xuống, Cuốc lẻ bầy vất vưởng cuối đồng xa… Trời như cao… đất thì rộng bao la, Khi kỷ niệm nhạt nhòa… quay trở lại!...
Về nhé em tháng năm đón đợi Hy vọng râm ran cong vút cánh phượng hồng Ai thổi sáo trưa hè, rung trời cao khao khát Gió bát ngát đồng, dòng sông vang tiếng hát Về nhé em anh vuốt bàn tay nhẫn chưa đeo, vẫn đang chờ em đấy...
17 tuổi, với “Chuyến xe bão táp”, lần đầu nó đi chơi xa, đi Hà Nội cùng Ba Mẹ & các em. Nhưng trước đó, vào khoảng năm 1976 – 1977, nó có chuyến đi chơi xa, ra khỏi thị xã Thái Bình, cùng mấy đứa bạn thân. Chuyến đi tự phát, bất chợt của bọn trẩu tre non nớt, ngày thường chỉ biết ăn, học, nghe lời…...
Hè rực rỡ sắc màu hoa phượng đỏ Biển ru hời con sóng vỗ xôn xao... Mây nhởn nhơ hôn làn gió thanh tao Đêm thoang thoảng vị ngọt ngào hương bưởi! Khi nàng Xuân vừa quay lưng thật vội...
Lòng bồi hồi rạo rực đợi tiếng ve Hồn chênh chao khi mùa Hè trở lại Bên cánh phượng ngẩn ngơ chiều xưa ấy Đã trở thành nỗi nhớ của trăm năm...! Anh quay về miền ký ức xa xăm...
Mùa Xuân vội vã đi rồi, Để lòng man mác bồi hồi nhớ Xuân! Phượng hồng rực rỡ cuối sân, Bờ tre vọng tiếng ve ngân rộn ràng... Bỗng dưng một đóa Mai vàng, Âm thầm hé nở muộn màng nơi đây?...
Em cứ trách anh không về với cỏ Để sương một mình lấp lánh soi trăng Những khát khao dâng lên từ đất Kết nụ hôn … rơi vỡ trong đêm ! Em cứ trách anh – mưa ướt mùa xuân...
tao đang về họp lớp đó mày ơi đường cách trở muôn nơi ngược nẻo xa xôi tao mấy lần đổi xe ngược xuôi rồi chuyển tuyển lòng quay quắt một nỗi lòng vì nơi đến là bến cũ sông xưa nơi gốc rạ mái tranh nghèo......
mới mỉm cười thôi chưa hé môi nói một lời từ biệt chưa gặp gỡ đám bạn bè thân thiết trở lại tuổi thơ gom góp cánh phượng hồng…
bạn muốn quên đi phải không..?...
trăng ngây thơ hoá thân làn sương mỏng rắc sợi tơ vàng óng xuống dương trấn suốt một đời anh mòn vẹt đôi chân gom ánh mắt nụ cười vào giấc ngủ...
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên....
Bỗng dưng nhớ đến một người . Cồn cào… muốn gọi thành lời tên nhau... Năm qua mau tháng qua mau Nỗi đau xưa đã lặn sâu… đã lành. Chiều hoang, nắng nhạt vô tình...
Cả một khoảng trời đỏ rực Phượng thắp cháy lòng nao nao Hương nồng nàn đêm thẳm sâu. Hè về gọi miền ký ức Những ngôi sao nào còn thức? Những ngôi sao nào đợi nhau?...
Anh chẳng còn anh tuổi ngây thơ nhặt nhạnh ước mơ ép trang vở đơn sơ trắng tinh màu giấy mới hồn tỏa nắng rọi vườn thơ nóng hổi
dạo cung trăng thao thiết cả đêm dài......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!