- Sáng tác mới
Ngày ngày mẹ vẫn đi về trên con đường quen thuộc. Mẹ cũng không thể nhớ nổi đã đi bao nhiêu vòng xe để chở con đến ngôi trường yêu dấu mang tên Chuyên Thái Bình. Ngày mai, con viết thanh xuân đẹp đẽ nhất tại ngôi trường yêu dấu, kết thúc một chặng đường con đã đi qua với sự...
Ở tận cùng phía Đông bãi nổi có một ngôi nhà lá đơn sơ và con đường nhỏ từ chùa đi ra đó. Đã ba năm nay, ngôi nhà nhỏ cạnh chùa thấy sinh động hẳn lên....
Bỗng dưng nhớ đến một người . Cồn cào… muốn gọi thành lời tên nhau... Năm qua mau tháng qua mau Nỗi đau xưa đã lặn sâu… đã lành. Chiều hoang, nắng nhạt vô tình...
Cả một khoảng trời đỏ rực Phượng thắp cháy lòng nao nao Hương nồng nàn đêm thẳm sâu. Hè về gọi miền ký ức Những ngôi sao nào còn thức? Những ngôi sao nào đợi nhau?...
Anh chẳng còn anh tuổi ngây thơ nhặt nhạnh ước mơ ép trang vở đơn sơ trắng tinh màu giấy mới hồn tỏa nắng rọi vườn thơ nóng hổi dạo cung trăng thao thiết cả đêm dài......
Phượng Hồng tớ đã từ lâu Phượng Vàng ấy ở nơi đâu mới về Là thị thành hay làng quê Tớ muốn biết để so bề thấp cao...
Những cơn mưa mùa Hè át tiếng những đàn ve cánh phượng hồng tơi tả thành phố buồn lê thê Những cơn mưa mùa Hè tưới mát cánh đồng quê lúa vào thì con gái...
Bỗng dưng nhớ đến một người . Cồn cào… muốn gọi thành lời tên nhau... Năm qua mau tháng qua mau Nỗi đau xưa đã lặn sâu… đã lành....
Thấy tím bằng lăng cạnh phượng hồng Bên thì chung thuỷ bên lông bông Hẹn nhau chờ hạ cùng đua sắc Ríu rít ve khoe chửa lấy chồng...
Nâng niu mầm sống trên tay Một thời thơ ấu nội quay trở về. Sáo diều réo rắt tiếng ve, Phượng hồng trang điểm sắc hè dấu yêu... Nội là bóng ngả cuối chiều,...
Tháng tư ngọn gió cuối xuân vẫn còn vương chút lạnh Sợi mưa bay phất phơ giăng giăng cuối phố Tiếng lích rích chim sâu gọi bầy qua kẽ lá Bên thềm nhà cây bật nụ chồi xanh....
anh viết về tình yêu về câu thơ suốt cuộc đời không dấu chấm lỡ nhấp ngụm trăng thề là chuỗi tháng ngày nô nức đến si mê… khi phượng hồng nung chín đỏ tiếng ve...
Tháng Năm… màu đất Bazan Đỏ cành phượng vĩ, thắm ngàn suối khe Sương buông vời vợi sơn khê Nắng reo gió hát, tiếng ve dạo đàn...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Thu cứ khoe mình thôi Trộn màu vào sắc nước Vẽ tranh trôi giữa trời. Lá níu cành, lá rơi, Đỏ như lời hò hẹn Hoa Phượng hồng năm nao Vàng như câu ca dao...
Lại... nữa rồi nắng ơi Một lời chưa khép mí Một lời chưa hoàn mỹ Nào ai đổ ra đâu Hoa phượng chớm bạc màu Giọng ve sầu đứt quãng Bởi vô tâm ngày tháng Dẫn hạ về nơi nao...
Một vành nón, che nghiêng thành nỗi nhớ Nhánh phượng hồng xưa, biến lạ thành quen Vần lưu bút em chép thành kỷ niệm Cuối phương trời người ấy nhớ hay quên. Nhớ quê hương, sông xưa thành dải lụa...
Chậm lại mỗi ngày chậm lại thôi Hạ qua, Thu tới đến nơi rồi Bằng lăng tím biếc đà rơi rụng Chiều chiều đã thấy gió heo may Trở lại sân trường với hàng cây Chiều nay tan tác cánh phượng gầy...
Trời chang chang nắng nên hè Phượng hồng đỏ lửa hạ về thật nhanh Chim gù gọi bạn bên gành Vườn heo may gió nên thành mùa thu. Trời cao xanh bỗng âm u Mưa phùn gió bấc mùa thu qua rồi...
Hoa phượng có bao giờ Em cũng không biết nữa Tháng Tư về gõ cửa Nắng vấp ngã bên hè Phải giọt mưa đầu mùa Đánh thức từng búp phương. Nhóm ve sầu bận rộn Soạn bài ca Mùa hè...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!