- Sáng tác mới
Bao năm xa quê nhà Cây gạo già vẫn đợi Ta về nhặt hoa rơi Nghe xôn xao trong gió Khúc giao mùa bâng khuâng Tuổi thơ hoa gạo đỏ Cháy trong chiều mờ sương...
Ngỡ như Bùi Thanh Huyền sinh ra để làm thơ, đề hồn nhiên yêu, hồn nhiên sống, hồn nhiên cảm nhận hết thảy những nâng niu, yêu chiều của cuộc sống và người thân. Vừa tốt nghiệp phổ thông, đất nước Liên Xô hiền hòa, tươi đẹp đã dang tay đón đợi,...
Anh chưa bao giờ thấy tiếc Cả đời gắn bó bên em Năm tháng qua rất bình yên Anh cảm ơn em nhiều lắm Không trách anh sao về chậm Đưa đón con chẳng đúng giờ Nghề y là như thế đó...
Mùng 9 tết rồi. Đào quất đã hoàn thành nhiệm vụ quay lại kiếp luân hồi. Sáng nay, còn tấm bánh chưng của nhà gói lấy. Bánh ngon quá. Mùng 9 rồi vẫn dẻo vẫn thơm....
Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây....
Ngày tôi còn bé tí teo, nghe các anh tôi học bài, tôi đã bập bõm nhập tâm được chút ít, thời ấy chữ quốc ngữ mới bắt đầu có mặt tại làng Goọc. Là cháu cụ chánh nên anh tôi có điều kiện học chữ Quốc ngữ. Những bài viết gọi là Ám Tả nếu ám tả mà lại là văn vần thì phải học Thuộc Lòng như bây giờ....
Một mùi hương thoảng qua Thơm thảo quá Một làn gió vờn bay Em về đâu Tháng Mười Lá vàng rơi trên phố cũ Rưng rưng một chiều Thu rất thu …...
Tổng thống Mỹ Donald Trump, trong một bài phát biểu, đã nhắc đến tinh thần Hai Bà Trưng trong niềm kiêu hãnh dân tộc Việt. Ông nhấn mạnh rằng những người anh hùng dân tộc, trong đó có Hai Bà, đã thức tỉnh tinh thần người dân Việt Nam, cũng như nước Mỹ...
Cho em được nợ anh mùa thu Nợ cơn mưa không còn ào ạt Nợ cái nắng chỉ còn vàng nhạt Mà vẫn đủ làm rưng rưng heo may Cho em được nợ anh Một ngày chân quên lối hẹn...
Ngày con sắp đi học xa Bố chọn chỗ này đào giếng Nhà mình ở lưng chừng dốc Đất cao, mạch nước khó tìm Bố đào đá bằng búa chim Mái tóc dính đầy bụi đất...
Mẹ chia tay mùa hạ Đón thu về bên con Nắng hôn gót chân son Hoa ngát đường con bước. Tương lai niềm mơ ước Ôm cả một trời mây...
Trăng hạ huyền vồi vội Chiếc thuyền lật mất rồi Ta chưa đi đã tới Uống no những sao trời Dòng Ngân Giang mải miết Tinh cầu nào đang chờ Trái Đất mịt mờ thế...
Cho em được nợ anh mùa thu Nợ cơn mưa không còn ào ạt Nợ cái nắng chỉ còn vàng nhạt Mà vẫn đủ làm rưng rưng heo may Cho em được nợ anh Một ngày chân quên lối hẹn...
Đêm đọng mật nở ra vừng dương sáng, Một đóa sen bung cánh giữa đồng quê. Mẹ rưng rưng mở ngực núi Ba Vì, Khơi dòng sữa ngọt ngào thao thiết chảy…...
Sau bao ngày đắn đo, tôi quyết định thu xếp việc trường, việc lớp, việc gia đình để trở về Hà Nội theo học khóa bồi dưỡng viết Văn do hội Nhà văn Việt Nam tổ chức....
Con đường đẹp nhất, hạnh phúc nhất, đáng đi nhất là con đường do chính bạn đã lựa chọn. Nếu bạn dang tay đón nó, chính là bạn đã tin tưởng và trân quý sự lựa chọn của mình. Đường đi ở dưới chân bạn, cho dù đó là một trong những ngã 5 hay ngã 7 của cuộc hành trình cuộc đời....
Trách mưa sao lỡ như đùa Thương cho cái hẹn rạc mùa nực ngâu Thương cò sùng sũng mái đầu Chơi vơi đôi cánh bạc màu điêu linh....
Dịu dàng buông vào thương nhớ Dấu yêu chùm nắng lộc vừng Giữa mùa thu vàng lá đổ Thắp lên màu đỏ rưng rưng...
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Một buổi sáng mùa hè đang chớm. Thức dậy trong tiếng nhạc êm đềm, du dương. Tiếng chim hót trong veo. Tiếng giọt sương đang khe khẽ tan mềm trong không khí hân hoan đón chào ngày mới. Tiếng tia nắng nhẹ xoay gót bước ra từ mật ngọt ấm nồng nơi vầng chăn mây bông trắng. Tiếng của làn gió trong lành......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!