- Sáng tác mới
Thiên ngoại hữu thiên. Ngoài thế giới ta đang sống, còn có thế giới khác nữa. Ngoài thế giới rừng núi ra còn có thế giới biển cả nữa....
suy tư luồn thông gió tuôn ra ngoài kia khói ngấm xuống đất xòe trời trạng nguyên đỏ nhuộm mùa sắp giáng sinh bóng ai chạy trên những luống nhà kính loang loáng rắc mưa thưa...
Đã từng đi khắp tây đông Về già mới lại lòng khòng tập đi. Liêu xiêu bước bấc bước chì Vịn giường bám ghế lần đi khắp phòng......
Những ngày anh ra biển Em ngọt như suối sông Những ngày em ra biển Anh mặn hơn muối nồng Cánh buồm anh trên sóng Thuyền trôi về nhớ mong...
Thật ra đến hôm nay gã cũng không biết đã đi qua bao nhiêu con sông, bao nhiêu cây cầu. Mà không chỉ có gã bao người khác cũng vậy. Có ai biết một đời người biết được mình đã đi qua bao cây cầu, bao nhiêu con sông cơ chứ!...
Mục đích ra biển lớn Là ý nghĩa dòng sông Hay nói điều ngược lại Nghe có vẻ lòng vòng? Nước từ nguồn đổ xuống Qua bao thác, bao ghềnh Bao khúc rồng uốn lượn Hoá thành dòng sông xanh...
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Có một kẻ lang thang, đi vào chùa, thấy Bồ Tát ngồi trên Đài Sen nhận cúng bái của mọi người, anh ta vô cùng ngưỡng mộ....
Sông uốn khúc Sông lượn vòng qua ghềnh thác Qua những chỗ qua Chưa ai có thể qua Sông ra biển Sóng xô bờ dào dạt Mát những bãi cát khô Xanh biếc cánh rừng già...
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Em bước ra từ cỏ Yêu thêm một nhành hoa Cỏ hiền non sương sớm Hoa dịu dàng hoàng hôn. Từ sông ra biển lớn Yêu thương những cánh buồm Nhẹ nhàng trong chiều muộn...
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Xe chở chúng tôi xuống Thái Thụy vào buổi sáng. Tập hợp xong, nhận lệnh và nơi ăn chốn ở xong xuôi chừng hơn 9 giờ sáng chúng tôi đi bộ ra biển! Nhảy ào xuống biển tắm như chưa bao giờ được tắm...
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi......
Bé thì học nói bi bô Lớn lên thì học nghe cho thật rành Về già ngồi nghĩ quẩn quanh Học cách im lặng cho thành lão nhân Vu vơ chắp nhặt đôi vần...!...
Biết viết gì cho tháng Năm đây Cày đồng ban trưa, mong mưa khát cháy Thương lắm học trò, mồ hôi tan chảy Hơn cả cày đồng, nắng sém lưng trâu....
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Tôi vừa kết thúc cuộc hành trình ba ngày tour du lịch Miền Trung cùng các bạn đồng nghiệp với rất nhiều những trải nghiệm thú vị, những cung bậc cảm xúc thật khó quên. Mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về những nơi mình đã đi qua......
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Chảy đi Dòng sông thương Thương một dòng sông nhớ Chảy đi em Ngọt trong hơi thở Đậu giữa tim anh Bóng cánh chim lành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!