- Sáng tác mới
Thực lòng - nên Phượng đỏ tươi Bông Xoan tím ngát, Sen mười phần thơm Tháng Giêng Đào, Mận hoa đơm Mùa Xuân đến, Búp non ươm cho mùa....
Mẹ ơi mùa thu rơi xuống nước Cá cũng chìm trong những suy tư Sóng bỡ ngỡ tưởng mình thêm tuổi Cỏ lá, rong rêu trôi nổi ướt dầm
Gió âm thầm thương, chiều buốt lạnh....
Bất cộng đới thiên (Tiếng Hàn 불공대천 Tiếng Hán 不共戴天 - bất cộng đới thiên). Ở đây: bất - không, cộng - cùng, đới (đái) - đội, vác, thiên - trời. Câu này nghe cái là biết ngay câu "không đội trời chung" trong tiếng Việt....
Ơi cô gái Quế sơn Anh say tiếng em hát Như say rượu hồng đào Phải tại mây cứ dâng xanh lên cao Phải tại sông cứ trong veo, thanh tao Để tim anh lạc vào mắt em Để chân anh theo cái nhìn lúng liếng,...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh cuộc đời là gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày hè nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Hạ ơi có giận dỗi chi Mà đổ nắng vô ngọn gió Để cho đêm hè trăng tỏ Gió Lào bỏng rát lưng em Đông ơi có giận gì thêm Mà ướp lạnh vào cơn gió...
Nói về Bắc bộ, về địa lý có hai hệ thống chính là sông Hồng và sông Thái Bình. Hệ thống sông Thái Bình ở vùng Đông Bắc có sông sông Cầu và sông Thương và sông Lục Nam. Ba sông này hợp 1 thành sông Thái Bình. Sông Thái Bình lại hợp cùng sông Đuống....
Ngày bố tôi đi xứ Từ Đông Âu mới về Tôi vừa tròn ba tuổi Cũng chưa nhớ được gì... Chỉ nghe mẹ kể lại Đưa ra Hà Nội chơi
Rẽ vào hiệu Hưng Ký Chụp một kiểu cho vui......
Trăng rằm dát bạc lên đầu sóng Xé toạc ánh viền tàu ra khơi Gió loang cửa biển mở chân trời Tàu cá, tàu hàng đông như hội. Lưỡi sóng uốn lời vui náo nức Giục bước chân ta trước ngày mai...
Sóng lăn tròn trên cát Biển dạt dào hát ca Gặp nhau nơi bến đợi Đồ Sơn hội Búp Nhà Tuổi thơ đã trôi qua Nửa thế kỷ rồi mà Bạn bè nay gặp lại...
Biển rộng bao la Biển không là nhà Mà sao nhiều cửa Mở vào mênh mông Cửa biển từ sông Mở ra dài rộng Biển rộng mênh mông Cửa là bến đợi...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Thật rồi đấy, anh không về nữa Em một mình ôm ấp con thôi. Gió đã đổi mùa Sương đã chìm, lá rụng. Tháng bẩy mùa mưa Quãng đường đời trơn ướt Em vịn vào mây...
Ta chạm vào bông hoa nâng niu sắc màu yêu từng cánh mỏng... Hoa cho ta chút tình bay bổng hương vị ngọt ngào và sự sống thăng hoa! Ta chạm vào một thân cổ thụ tôn vinh một cuộc đời cây cảm phục từng búp non trên cành xù xì thân mốc thếch.... Cây cho ta sức...
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận...
Các loài hoa thế giới Tôi thích nhất hoa hồng! Màu sắc thì khỏi nói Mà hương thì say nồng... Tôi cứ mê mải ngắm Tới cả ngàn, vạn bông
Điều khiến tôi say đắm Là cách nở từng bông......
Em bỏ lại sau lưng Biển mênh mông sóng vỗ Bỏ hoàng hôn lộng lẫy Tím hồng ngợp chân mây. Con đường rợp bóng cây Dẫn em về nơi ấy...
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là đi nhà sách Có nhiều truyện tranh để đọc Và có rất nhiều đồ chơi Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là ra sân bóng...
Nếu con bị ai đó Nói xấu sau lưng mình Đừng nổi cơn thịnh nộ Đòi ba mặt rõ rành... Người nói xấu con đó Chắc ganh ghét với con
Ngay cả người nghe họ Đâu hẳn đã hiểu con?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!