- Sáng tác mới
Thế giới này toàn những thứ bất an Ta đơn độc trên hành trình nghiệt ngã Ngỡ thân thiết nhưng cuối cùng xa lạ Đang nốt thăng bỗng chốc rớt thanh trầm Ta quay về với lối nhỏ trong tâm Khi nham nhở khổ đau hằn in lối...
Tuyết đầu mùa rơi non nớt. Lá biếc đón về, ôm lấy, thơm. Hoa cuối mùa nồng nàn sắc đỏ. Ngỡ Trắng về kết bạn trăm năm.
Đâu có biết lạnh ngấm lòng buốt giá! Đâu có ngờ đông đã len sang....
Cận mặc giả hắc cận chậu giả xích (tiếng Hàn 근묵자흑 근주자적 tiếng Hán 近墨者黑 近朱者赤] - cận mặc giả hắc cận chậu giả xích). Ở đây, cận - gần, mặc - mực, giả - người, chu - màu đỏ, màu son, xích - có sắc đỏ....
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Trong phòng điều hòa kín thấy thế giới vẫn ầm ầm súng nổ Xăng thì tăng, đất thì dậm chân tại chỗ sàn chứng khoán sắc xanh sắc đỏ
Ai buồn ai vui ai vỡ nợ Có cuộc thi hoa hậu nào Cô hoa hậu nào đó…...
Hà Nội vào mùa Vu Lan Sông Hồng lắng dần sắc đỏ Phù sa đôi bờ màu mỡ Bãi ngô trong nắng ngả vàng Dáng ai như Mục Kiền Liên
Mang cơm xuống Kia dâng Mẹ...
Bên đường dịu sắc đỏ Khoang trời bớt tiếng ve Báo hiệu Mùa Thu về Mắt ai long lanh thế Hàng Mã vài em bé Chỉ trỏ đồ Trung Thu
Kìa chú Tễu lù khù...
Em hỏi tôi hoa gì tên thấy lạ Chưa từng nghe được thấy bao giờ Tôi mỉm cười em ơi chẳng lạ Là loài hoa mình nhặt ở tuổi thơ. Tôi đưa em đi tới ngõ Chùa...
Đã nghe nhiều, nay mới được tới nơi. Côn Đảo mênh mang màu xanh vời vợi Thăm nghĩa trang Hàng Dương, tôi vẫn hằng mong đợi.
Thăm những Anh hùng dũng cảm kiên trung....
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Khi cầm thơ trong tay, Chị hãy ra cầu Tình* Đọc thơ cùng với sóng Niềm vui chung mở rộng Nỗi buồn lặn đáy sông. Khi cầm thơ trong tay, Chị ghé thăm vườn hạ Ngâm thơ cùng sắc lá Ửng hồng xinh gò má...
Cưỡi mây nắng dạo trưa hè Xếp hàng phượng đứng nghe ve thổi kèn Gió tung sắc đỏ bay lên chỉ còn lại áo nàng tiên*với cành Bằng lăng tím khoảng trời xanh...
Đa một đời bền bỉ Biếu bóng mát, quả ngon Cho bao loài nương tựa Che chở mọi linh hồn. Đa chết thân mau nát Trả về đất thảnh thơi...
Ở phía Đông Bắc của Seoul có quả núi được mệnh danh là chấn sơn (鎭山, 진산) có tên là Bắc Nhạc Sơn (北岳山, 북악산). Dưới chân núi ấy có một khu có tên là Công viên Tam Thanh (三淸公園, 삼청공원)....
Mải miết theo về thắp triền gió Tháng Ba Muôn sắc nhớ đỏ một trời nhưng nhức Hoa Gạo ơi Lại buốt căng lồng ngực Trái tim người dưng đau nhói sắc thân gầy...
Tôi gọi Phí Thị Thanh ở khu phố 3 phường Long thủy thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước là Người đàn bà kỳ lạ. Tôi đã nghe người ta kể nhiều về chiến tích vượt khó vượt khổ làm giàu của người phụ nữ bé nhỏ này nhiều năm...
Sao có Hoa Gạo tháng ba, Chắc rằng tháng đói nhà nhà ước mơ. Đỏ tươi sắc đỏ đợi chờ, Đến mùa kết quả gió lùa hạt bay....
Trời liu hiu chút nắng Mưa bụi thầm thì bay Đi sang nhà hàng xóm Cành lộc nõn cầm tay Những vẩn mây khói xanh Thơm thơm mùi pháo nổ Trên bàn thờ của Tổ...
Ngày dần phai trong nắng quái chiều hôm Hoàng hôn ngoái đầu biết mình không còn trẻ Đêm trầm tư khép bờ mi lặng lẽ Để mặc vui buồn gồng gánh những giấc mơ....
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!