- Sáng tác mới
Thực lòng - nên Phượng đỏ tươi Bông Xoan tím ngát, Sen mười phần thơm Tháng Giêng Đào, Mận hoa đơm Mùa Xuân đến, Búp non ươm cho mùa....
Chao ôi! Liên tiếp Hội nghị này tới Hội nghị khác! Công việc nó phải thế! Dạy học, dự họp, hội nghị…và cả gặp nhau cũng trực tuyến! Liên miên - vì cái con Covid-19 nó hoành hành mà…...
Nhìn lá rụng, ta lại nghĩ về mùa Thu, mùa giúp ta hiểu nhân sinh cuộc đời là gì. Những chiếc lá xanh mướt, một thời căng tràn sức sống trong những ngày hè nóng bỏng giờ đang cạn dần sức sống, chuyển vàng, chuẩn bị kết thúc một mùa trong năm....
Nói về Bắc bộ, về địa lý có hai hệ thống chính là sông Hồng và sông Thái Bình. Hệ thống sông Thái Bình ở vùng Đông Bắc có sông sông Cầu và sông Thương và sông Lục Nam. Ba sông này hợp 1 thành sông Thái Bình. Sông Thái Bình lại hợp cùng sông Đuống....
Cần một người đặc biệt Biến nhà thành tổ ấm Để biến một cậu bé Thành một người đàn ông Trong máu, trong xương thịt Để lấp đầy kiến thức Chưa có trong đại học...
Sóng lăn tròn trên cát Biển dạt dào hát ca Gặp nhau nơi bến đợi Đồ Sơn hội Búp Nhà Tuổi thơ đã trôi qua Nửa thế kỷ rồi mà Bạn bè nay gặp lại...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Thật rồi đấy, anh không về nữa Em một mình ôm ấp con thôi. Gió đã đổi mùa Sương đã chìm, lá rụng. Tháng bẩy mùa mưa Quãng đường đời trơn ướt Em vịn vào mây...
Ta chạm vào bông hoa nâng niu sắc màu yêu từng cánh mỏng... Hoa cho ta chút tình bay bổng hương vị ngọt ngào và sự sống thăng hoa! Ta chạm vào một thân cổ thụ tôn vinh một cuộc đời cây cảm phục từng búp non trên cành xù xì thân mốc thếch.... Cây cho ta sức...
Em bỏ lại sau lưng Biển mênh mông sóng vỗ Bỏ hoàng hôn lộng lẫy Tím hồng ngợp chân mây. Con đường rợp bóng cây Dẫn em về nơi ấy...
Một buổi thầy Thỏn vào lớp thấy trên bảng đen dòng chữ trắng chềnh ềnh: Thầy Thỏn Mỹ. Thầy tủm tỉm cười khoan khoái ngồi xuống ghế. Cả lớp sợ hết vía. Đứng dậy thầy hất hàm hỏi: Ai viết đấy. Ý là sao. Cả lớp nín thở đợi thầy nổi cơn tam bành....
Chẳng mấy đã muối sương pha màu tóc tháng ngày đi vạt nắng mịt mờ trôi trong vũ trụ vô cùng rộng lớn có con đường in bước lối riêng tôi con đường ấy một lần tôi mở mắt sợi mong manh mang buộc giữa cành hồng...
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Nếu con bị ai đó Nói xấu sau lưng mình Đừng nổi cơn thịnh nộ Đòi ba mặt rõ rành... Người nói xấu con đó Chắc ganh ghét với con
Ngay cả người nghe họ Đâu hẳn đã hiểu con?...
Cũng mong manh, cũng nhẹ nhàng Cũng rung rinh đỏ như ngàn hoa thôi Mùi thơm thơm cả lên trời Vàng ngây ngất nắng, đỏ bời bời hoa Này là tháng chín, tháng ba...
Diều kia ngạo nghễ trên cao Cưỡi mây lướt gió dựa vào tài năng Dây kia chẳng nói chẳng rằng Buông tay giữ lấy, diều thăng về trời....
Hôm nay lòng tôi yên ả quá công việc làm xong thêm tin mình sức trẻ thêm tin bàn tay biết nói thành lời Cùng đứa con bước giữa phố vui nhưng không hiểu vì sao tôi ít nói đôi khi sững sờ trước lời con gọi...
Từ buổi dáng làng nằm trong chiếc ba lô anh khoác lên vai mang vào mặt trận một thời tuổi anh đồng nghĩa cùng cây súng niềm vui sáng lên những khoảng trời qua từng đợt bom rung...
Con đi nhé mệ ơi Xe đón nơi đầu ngõ Bao niềm thương nỗi nhớ Con gửi lại quê nhà Hôm nay phải rời xa Hẹn về ngày gần nhất...
Trương Minh Hiếu là một cây bút thơ, thành viên của nhóm “Búp trên cành”. Anh đã tham gia lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do hội VHNT Thái Bình tổ chức từ năm 1979 -1982....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!