- Sáng tác mới
Trong chuyến đi thăm miền Tây, nhóm “Búp trên cành du ca” chúng tôi đã được ghé thăm cù lao Cồn Sơn thuộc quận Bình Thủy, thành phố Cần Thơ – vùng đất “gạo trắng nước trong”… Tôi ở miền Tây đã nhiều năm, nhưng lần đầu tiên mới được tới nơi này, lại đi cùng hội chị em...
Mùa nước lớn làng Thuận Vy thành biển mênh mông làng dưới làng trên về họp chợ tất cả bằng thuyền Tiếng nói cười ồn ã khúc sông hương trái chín ngọt đôi bờ cỏ thuyền to thuyền nhỏ...
Nhớ ngày bạn đến Thuận Vy Vườn đang kết nắng lối đi hương rào Cây tầng thấp cây tầng cao Ríu ran chim hót, xôn xao ong đùa...
Làng vườn thơm thôn nữ Gió dừng chân ngoài đê Bận ướp thơm chưa về Ngạt ngào người cuối bãi, Hoa quả di chúc lại Làng xa xỉ hương thơm Con vành khuyên ngủ vườn...
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Sau bao ngày đắn đo, tôi quyết định thu xếp việc trường, việc lớp, việc gia đình để trở về Hà Nội theo học khóa bồi dưỡng viết Văn do hội Nhà văn Việt Nam tổ chức....
Cây mải xanh. Hoa bận đưa hương Quả còn nghĩ chát, chua, dịu ngọt Anh hoá kẻ si tình ẩn nấp Trong khu vườn hồi hộp đợi chờ em....
Những dịp về quê mỗi khi vãn cảnh chợ là nghe thấy những tiếng gọi chào từ tứ phía nào là Cậu ơi Chú ơi với những lời mời thưởng thức món bánh quê mà chúng đang bán ở chợ thì chợt lòng thấy cũng vui vui mặc dù ngồi xơi bánh nơi đây chả phải phong cách của tôi....
Mặt trời vừa tỉnh giấc Đã khẽ mỉm miệng cười Mang theo nhiều mảng nắng Rải sắc vàng nơi nơi Sương đêm hong từng giọt Đậu lung linh trên cành Nắng soi đàn em nhỏ Chơi trong vòm lá xanh...
Chợ làng họp giữa vòng cây Em đi vai áo quyện đầy hương thơm Ổi lê chín nắng trong vườn Để cơn gió cũng lạc đường bay qua....
Bạn có nghe Chuyện những dòng sông đang chảy Sông miệt mài chở nặng phù sa Sông Hồng, sông Luộc, sông Trà Đều lắng trong lòng một truyền thuyết đẹp...
Ôi bầu trời Thuận Vy sao hôm nay lạ quá màu trời và màu lá ai đem hoà vào nhau Đất phù sa đỏ au mà sao màu lá biếc có phải tiếng chim hót đánh rơi hạt sương tròn...
Làng vườn thơm thôn nữ Gió dừng chân ngoài đê Bận ướp thơm chưa về Ngạt ngào người cuối bãi, Hoa quả di chúc lại Làng xa xỉ hương thơm Con vành khuyên ngủ vườn Hót tràn thơm ánh nắng,...
Nhớ ngày bạn đến Thuận Vy Vườn đang kết nắng lối đi hương rào Cây tầng thấp cây tầng cao Ríu ran chim hót, xôn xao ong đùa Ngọt ngào giọt nắng giọt mưa Lặn trong chùm quả đong đưa tâm tình...
Đừng trách tôi khi nói về quê cứ kể mãi chiếc cầu tre nhỏ đến Thuận Vy bỗng lòng đầy nhớ chiếc cầu tre nối những vườn cây Nhớ vô cùng những năm tháng thơ ngây mỗi phiên chợ ra cầu đón mẹ thúng đội trên đầu nặng thế tay vịn cầu tay mẹ dắt tôi sang...
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất,...
Ngày xưa ở một bãi nhỏ heo hút mom sông Hồng cuối tỉnh Nam có hai cha con một lão nông sinh sống. Người cha tên là Trung Đình, thời trẻ đã đỗ đạt thăng quan nhưng do vợ mất sớm ông cáo vua về quê để làm tròn bổn phận với cha mẹ tổ tiên và chăm sóc cô con gái bé nhỏ....
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất, tôi đứng lặng nhìn bầu trời quê hương và nghe không khí lành lạnh thân thương của một chiều cuối đông đang thấm vào da thịt....
Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình“tuyển” về làm “một trại viên” dự lớp đào tạo, bồi bưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học trong tỉnh, tôi không bao giờ quên được hình ảnh......
Trong những gương mặt sáng giá về thơ của Nhóm các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ thuật được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tuyển chọn đào tạo (khóa học đầu tiên của cả nước) từ 1976 đến nay, Nguyễn Thúy Hằng là gương mặt thơ dịu hiền đến mong manh, duyên dáng, nhẹ nhàng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!