- Sáng tác mới
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao...
Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Chỉ một giây mà giấc mộng say dài hơn thế kỷ em sướt mướt thương tháng ngày vô vị anh hỗn loạn trí tình như một gã u mê rồi
anh quẩn quanh không biết lối đi về em ngự trị trong trái tim quằn quại...
Tiếng ve buông Vắt mình qua chùm phượng cháy Hè về… Bỏ lại ngày tháng say mê Miệt mài tựa viên phấn trắng Hiến mình nhuộm thắm điểm 10. Từ sân trường trong vắt nắng tươi...
Cu Kon nửa tuổi Lần đầu chơi xa Í à í a Sao mà thích thế Bố mẹ bồng bế Dạo chơi phố phường Hoa rắc sắc hương Mùa hè rực rỡ
Mắt tròn bỡ ngỡ Ngắm nhìn người qua...
Chiều vàng nắng đổ Những đám mây tụm tập một góc trời. giữa thinh không loáng thoáng tiếng chim rơi, Rớt vào thẳm xanh, nhỏ thành chiêm chiếp ... Gió bỗng ùa về, nâng kèn dạo nhạc, mây chợt trắng, nở mát trời,...
Lang thang trong thành cổ. Bước một mình cô đơn Gặp một cây gạo đỏ Thấy mình nhớ quê hơn Ngẩn ngơ lòng tự hỏi Sao một mình đơn côi À, mình như cây gạo...
Những khi buồn tôi tìm về với biển Nhìn cánh buồm nâu xa khuất cuối chân trời Vẽ lại giấc mơ tuổi học trò lên cát Để thủy triều đêm đến cuốn trôi Những khi buồn tôi lại muốn ra khơi...
Hạnh phúc sinh ra từ tình yêu Non tơ ấy vốn nhuốm màu đau khổ Cháy vì giận, vì hờn, bỏng vì thương, vì nhớ Tay trong vòng tay, sung sướng biết bao nhiêu...
Người xưa dạy rằng: Con người cần hành thiện, tích Đức. Đức là những phẩm cách tốt đẹp của con người. Thiện mỹ, chính đại quang minh, trong sáng. Có Đức mặc sức mà ăn. Mất Đức là mất tất cả. Chữ Đức trong tiếng Trung có chứa đựng thiên cơ vạn cổ, nhìn vào Đức có thể thấy được quá khứ, hiện tại và......
Một lần ngồi trong công viên, con gái mình nói rằng, cái môn nó sợ nhất, vô tích sự nhất, không biết học để làm gì là môn Văn. Nó nhìn thẳng vào mắt của mình và lí nhí: "Con nói thật, Ba có buồn không?"...
Ai rồi cũng thế mà thôi Còn con, còn cháu đời đời nối theo Còn thơ,còn bạn, còn yêu... Nguyễn Du nay vẫn đang chiều thanh xuân...
Một quãng đời sẽ đi vào kỷ niệm Một mái nhà mãi nồng nàn thương nhớ Bốn năm trời biết mấy dấu yêu...! ...Mươì hai tuổi mình gặp nhau nơi ấy Những ánh mắt trong veo như hạt sương thức dậy Nhớ lại bây giờ vẫn thấy xôn xao!...
Ta làm ra tiền để phục vụ con người, nhưng nếu quá bám víu vào tiền thì con người sẽ là nô lệ của tiền. Áo là để gìn giữ thân thể nhưng nếu mặc áo đắt tiền quá thì ta lại phải gìn giữ cái áo đó. Người ta có nhà để sống nhưng nếu nhà xịn quá, trong nhà nhiều thứ đắt tiền quá thì con người lại trở......
Mẹ cố lách đám đông Vào cửa trong đón bé Chú công an đúng lẽ Phải bảo mẹ ra ngoài Nhưng chú lại nhìn hoài Có gì trong mắt mẹ...
Mực thân mềm hình ống. Có nhiều loại khác nhau. Mực bạo chúa to lớn cả chục cân. Mực sim chỉ bằng ngón tay. Mực không có xương nhưng có một chiếc mai chạy dọc sống lưng. Loại mai mềm mỏng manh trong suốt. Loại mai cứng xốp cong vút xa hoa như một chiếc thuyền độc mộc trắng toát....
Thì, đã bốn năm rồi gắn bó, Hết thay pin, thay sạc, rớt rơi, Có những lúc, nằm im một xó, Nó và mình, hai đứa, cứ à ơi! Cứ tưởng đã xa nhau, lần này là mãi mãi ... Chẳng nỡ cho, chẳng nỡ vứt, biết làm sao?...
Tim tím hoàng hôn phủ núi đồi Tím màu áo tím của em tôi Tím màu sim tím trong thương nhớ Tím cánh buồm xa lộng gió trời Xa xa mây phủ kín chân đồi...
Tự quên mình giữa bao người Để lòng tĩnh lại trong lời lao xao. Khoảng trời xanh ở nơi nao Mà sao sấm chớp, mà sao cầu vồng!...
Có bà lão áo the thâm, tóc trắng Răng nhuộm đen chiếc mất, chiếc còn Theo nhịp mõ, bước lên chùa: Mô Phật! Nắm hương hồng một sắc ước mong......
Một trong những khoảnh khắc Hạnh phúc nhất trong đời Khi thấy đủ can đảm Buông bỏ đi thứ mà Bạn không thể thay đổi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!