- Sáng tác mới
Xuân về giữa Đảo xa xôi Nghìn con sóng đẩy chân trời cao thêm Dáng người lính đảo đêm đêm Giống như cây đứng giữa miền phong ba...
Bến Ninh Kiều ì ào cơn sóng dạo Sông Hậu đầy ăm ắp gió lao xao Nghe líu ríu giọng miền tây hư ảo Ta lơ ngơ chẳng rõ tiếng em chào...
Một sớm Con lũn cũn trên vỉa hè từ chợ về cùng mẹ Để bố có thể ngủ thêm giờ trong ngày nghỉ hiếm hoi Rồi một sớm con quấy vì nhức răng Không món gì dỗ nổi Trên đường ra phố về Bố kiếm vài chú cá cảnh mua vui...
Lại một mùa Đông đến Đồng Xoài chẳng rét đâu Chỉ có se se lạnh Không mưa phùn vương đầu. Đón Xuân thường đón Tết Muôn sắc màu muôn hoa Nhưng Đồng Xoài lại khác Hoa bốn mùa cơ mà....
Cả tháng trời, chẳng thấy bóng em đâu Bà thơ thẩn, buồn nhớ em lắm đó! Vẫn thấy "tiếng tình yêu " trong lồng nhỏ Ở quán bên, gọi em đến hao gầy…...
Một phút một giây cũng dài như vĩnh viễn Dù tia sáng có lập lòe bên ngọn nến Hay chói ngời tựa ánh mặt trời soi Rồi cũng tàn cũng lụi giống nhau thôi...Thân gió cát lại trở về gió cát...
Chuyện đời mà say hay tỉnh một đời ta nào biết em da diết một điều gì tha thiết như chốn mơ hồ đêm tiễn biệt vầng trăng.. em cứ như em mất biếc môi mềm anh khô khốc trái gió triển hiu quạnh...
Tiếng mưa xuân nói những gì Như lời yêu gọi thầm thì trong ta Hội làng đêm hát dân ca Gió xuân lên mát bao la mặt đồng Lúa xuân như vợ, như chồng...
đã cuối ngày nên màu nắng phai phôi hoàng hôn tím phủ lối đời tim tím trăng hạ huyền chập chờn như tắt lịm trong tiếng thở dài man mác lũ chim đêm.... đừng khóc nghe em cho đời đẫm ướt thêm...
ta muốn ngủ thật say gối giấc mơ giữa vòng tay bè bạn vời vợi nắng phơi đường trần vạn nẻo nẻo cuối ta về là ký ức xa xăm... ta đã lớn thật chưa...? hay thơ dại như buổi vừa biết nói mỗi sáng sớm bạn hiền riu ríu gọi...
Cô gái ấy sống ở Gamuda, nơi những con đường rợp bóng cây xanh, và những khu vườn luôn đượm mùi nắng. Cô gái đi qua mỗi sáng, chân nhẹ như gió, tóc thoảng mùi hoa sữa. Cô gái ấy cười – nụ cười trong như mặt hồ ban mai,...
Em mãi mãi là đóa cúc Họa Mi trong trẻo, mong manh, chỉ vì anh mà nở. Em là cúc Họa Mi – loài hoa nhỏ bé, mong manh nhưng mang trong mình sức sống mãnh liệt. Không rực rỡ như hồng nhung kiêu sa, không nồng nàn như ly trắng thanh cao, cúc hoạ mi giản dị, trong trẻo,...
Sống nửa nước nửa cạn Chết cũng bởi tại mồm Đêm mưa gào tìm bạn Vang một vùng ao chuôm....
Không chân mà đâu cũng đi Leo cây, lội nước kiểu gì cũng lanh Kẻ ác độc, người thiện lành Thân mềm mà vẫn bảo anh cứng đầu......
Từ giữa nhà ta Hãy chỉ xem trường của con nằm ở hướng nào? Trật mất rồi con ạ! Bố ơi Con bắt đền Sao lại sinh ra con là gái Để bây giờ làm hình học hay sai?...
Bố ơi vai con mỏi Đỗ xe xong thì khoác túi giùm con Về đến nhà ký sổ liên lạc luôn Cũng chớ có kêu ca dù điểm xấu Còn phải hứa tuyệt đối không mách lẻo...
Ai đi ngược nổi ? … Mùa xuân nhưng mười hai tháng xoay vần, thế thôi ngước lên, lại gặp xuân rồi một mặt xuân với mặt người song sinh Mùa xuân lấy gió làm tình...
Mùa xuân ơi, mùa xuân hình như Người lặp lại hình như Người cũ mãi trong rộng dài ngày xa Cây vẫn vào mùa hoa nắng vẫn hồng như thể...
Gió không mang đến từ xa Làm sao có bóng la đà với cây Cánh diều lên chín tầng mây Chiều cao ở sức vóc dây mang về Lời trong ong bướm hẹn thề...
Ở tuổi con Bố chưa từng đi cách nhà quá dăm chục cây số Hôm nay con đi bao nhiêu? Dăm nghìn dặm chục múi giờ hay nửa vòng trái đất; Cách gọi nào sẽ bớt xa xăm?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!