- Sáng tác mới
Ngọn lửa đèn dầu nhỏ Trỏ thẳng lên trời xanh Chỉ ra những bất bình Giục hóa công dừng lại Một ngàn lần: sửa nhanh! Mới trổ ngọn lửa xanh Khi già thành lửa đỏ...
Dẫu cùng áp má xuống thôi Hẳn nghe rõ lấy một lời băn khoăn Cần cù thành một bản năng Rõ hiền như đất lại trăn trở lòng...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 권토중래(捲土重來 - quyển thổ trùng lai). Ở đây, quyển - cuốn trôi, thổ - đất, trùng - lặp lại, lai - đến. Câu này có nghĩa là cuốn theo đất mà đến lại lần nữa (흙먼지를 일으키면서 다시 돌아온다)....
Rót lưng ly nước. Một người nói mới có nửa ly. Một người bảo đã được nửa ly. Trong cuộc sống, cùng một hoàn cảnh, có người cảm thấy hạnh phúc, có người cảm thấy bất hạnh....
Chúng mình cùng dắt nhau Tìm về miền ký ức Tuổi thơ qua vụt mất Đến giờ còn ngẩn ngơ. Kỉ niệm thành lời thơ Cho chúng mình đọc mãi Thời gian ơi dừng lại Nắng vàng đừng hoàng hôn....
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại...
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Em đã đọc vần thơ hò hẹn Về nỗi niềm khắc khoải mong chờ Em đã đọc vần thơ trách cứ Với một người lỡ hẹn vì mưa Nhưng có thể em chưa từng đọc...
Ừ, thì cỏ dưới chân ta xanh. Ngước lên lồng lộng.Tàn xanh tắm nắng long lanh... Ừ, thì tháng năm quẩn quanh, Kí ức tồn đọng, Khoảng trời cao rộng, Ngày mai thôi, kỷ niệm thoắt qua rồi......
Chiều hoang vắng, làn khói trắng, bờ đê vắng Nhà loang nắng, tường vôi trắng, mẹ xa vắng Tôi đi tìm mẹ của tôi, tôi đi tìm mẹ của tôi.......
Trong cuộc sống có thời điểm mà chúng ta lâm vào ngưỡng thấp nhất của cuộc đời, có thể sẽ gặp phải một số sự khinh thường vô duyên vô cớ. Khi chúng ta ở vào giây phút khó khăn cùng cực nhất của cuộc đời, có thể gặp phải sự chà đạp nhân phẩm của người đời. Phản kháng lại một cách gay gắt là bản năng......
Thôi đừng hẹn Đến kiếp sau Thôi đừng huyễn hoặc Khiến nhau đau lòng Đừng nói yêu Giấu vào trong Cũng đừng nói Chỉ đèo bòng với em Giữa trưa Anh bảo là đêm...
Đừng là sắt Chẳng là gang Hãy cứ dịu dàng là trái tim thôi ! Trái tim của một con người Biết buồn vui, biết khóc cười, ghét yêu Biết khinh, biết trọng, biết điều Biết trao, biết nhận, biết chiều, biết thương...
Người ra đi xin như giọt mưa hiền Cho đất lại bình yên màu xanh cũ Nắng rực rỡ trong chiều như nhắn nhủ Thoáng chút gì hương bưởi Tháng Ba ơi!...
Lão Tử nói rằng một người đức hạnh có thể hoàn thiện và dung hợp với “Đại Đạo” bởi vì khuôn mẫu của đức hạnh chính là “Đạo”. Lão Tử còn nói rằng nguyên do sông và biển mênh mông sâu thẳm là bởi chúng ở vị trí thấp nhất để tiếp nhận lấy nước từ từng nhánh sông khe suối nhỏ bé....
'Lý ngư" là cá chép. 'Vọng nguyệt" là trông trăng. Đây là bức tranh rất quen thuộc với người Việt Nam. Cá chép là loài được trọng vọng bởi nó là loại cá duy nhất có thể hóa rồng nếu tu luyện, vượt được vũ môn. Tất nhiên, trong ức triệu con, chắc chỉ một hai đạt thành tựu. Phần......
Mình mê trà Thổ. Mình không chắc rằng nó ngon đến mức mình mê nó ngay từ lần đầu tiên. Điều muốn nói là càng ngày càng mê, mới rút ra ý nghĩ rằng điều gì mà được gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn rồi sẽ thấy yêu hơn. Đất nước này......
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Giống như ta rửa mặt và soi gương sau thức dậy mỗi buổi sáng, Tâm của ta cũng cần được làm sạch và soi vào chiếc gương Chân thực mỗi ngày....
Em đến Thái Nguyên một chiều tháng Bảy, Sông Cầu, nước vẫn chảy lơ thơ, Bờ bãi xanh, chẳng thể xanh hơn nữa, Sông của thi ca sao thấy vắng lục bình?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!