- Sáng tác mới
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng...
Mọi sự đều từ Duyên mà đến và đi. Kiếm một người Tương Thức thời nay đã đỏ mắt. Đâu dám nghĩ tới kẻ TƯƠNG TRI. Sực nhớ ngày nào cách đây chừng hai ba chục năm ngâm ngợi câu thơ của Lư Đồng trong bài "Hữu Sở Tư":...
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Vũ trụ thương trái đất quay Tới lui chẵn lẻ mà xoay vòng tròn Cây thương khe suối núi non Vút cao trăm tuổi vẫn còn xum xuê...
Sáng vầng Đông khai nở, Chói lọi những tia vàng, Ngàn hoa reo khoe sắc, Dương khí tràn mênh mang.... Chiều mặt trời lặng tắt, Đêm khẽ len dịu dàng, Mơn man gió thoa mặt, Se sẽ trăng mịn màng......
Trên thế gian này thứ gì là khó được nhất? Không phải khoẻ mạnh trường thọ, không phải bạn bè tri tâm, cũng chẳng phải thân quyến hoà hợp....
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi. Ba tiếng “Em ước gì” mở đầu cho bài thơ có vẻ là bâng quơ, thốt lên không chủ ý....
Con người sống dựa trên một số thứ, trong đó có thói quen và nó là thứ góp phần quan trọng vào việc tạo nên người đó là gì, là ai. Ý thức và hành xử tạo nên con người, vậy nên nghĩ và hành xử thế nào rất quan trọng....
Lão Tử là thủy tổ của Đạo gia, trước tác Đạo Đức Kinh. Theo các tài liệu lịch sử có thể khảo sát được thì tư tưởng của Lão Tử có cội nguồn gắn liền với Quy Tàng, một trong ba bộ sách Thần thư lớn thời cổ đại – gồm Liên Sơn nhà Hạ, Quy Tàng nhà Ân và Chu Dịch nhà Chu....
Muốn mãi ở bên nhau rốt cuộc cũng chỉ là hy vọng hão huyền. Con người, về bản chất, vốn dĩ chỉ luôn một mình. Ai thì cũng sinh ra một mình. Rồi cũng lại một mình dần mòn chết đi. Không chỉ thế, khi sống, chúng ta cũng chỉ sống một mình....
Sáng vầng Đông khai nở, Chói lọi những tia vàng, Ngàn hoa reo khoe sắc, Dương khí tràn mênh mang.... Chiều mặt trời lặng tắt, Đêm khẽ len dịu dàng, Mơn man gió thoa mặt, Se sẽ trăng mịn màng......
Vạn vật đều có công dụng, mọi ý tưởng đều chứa đựng lợi ích. Nhưng biến nó thành hành động thực tế mới là điều quan trọng nhất. Đấy chính là Thực tiễn, nó đối lại với câu "Một người lo bằng một kho người làm"....
Mới sáng, mở mạng ra, mình bắt gặp những nụ cười rất tươi của các bé gái xinh như thiên thần rồi lại được đọc một đoản văn vàng như nắng trong giọt sương văn vắt lành lạnh hơi băng. Ước có cái Tâm thanh tịnh chẳng vướng hồng Trần như thế....
Đời người rất ngắn ngủi. Nó tựa như một giấc mộng kê vàng. Phật gia giảng rằng: Nhân thân nan đắc, Phật Pháp nan văn. Có được thân người là trân quý lắm, bởi một sinh mạng phải tu bao nhiêu kiếp trong luân hồi mới có thể có được cái thân người. Vì vậy, khi đã có thân người rồi thì phải biết quý......
Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng... Bất chợt câu thơ của Hàn Mặc Tử ngân lên khi tôi sững sờ bắt gặp vầng trăng rằm tháng chín lồng lộng giữa trời, vầng trăng sau bão....
Trên đời vạn vật của chung Thành riêng bởi một người dùng mà thôi Một người riêng với một người Hai người có thể nên đôi vợ chồng...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán, Việt: 인생무상 (人生無常 - nhân sinh vô thường). Ở đây, nhân sinh - đời người, vô - không, thường - luôn thế. Câu này có nghĩa là đời người không có cái gì luôn thế, lúc nào cũng thế, nó không phải bất biến mà luôn thay đổi...
Lão Tử nói rằng một người đức hạnh có thể hoàn thiện và dung hợp với “Đại Đạo” bởi vì khuôn mẫu của đức hạnh chính là “Đạo”. Lão Tử còn nói rằng nguyên do sông và biển mênh mông sâu thẳm là bởi chúng ở vị trí thấp nhất để tiếp nhận lấy nước từ từng nhánh sông khe suối nhỏ bé....
Mọi sự đều từ Duyên mà đến và đi. Kiếm một người Tương Thức thời nay đã đỏ mắt, đâu dám nghĩ tới kẻ TƯƠNG TRI. Sực nhớ ngày nào cách đây chừng hai ba chục năm ngâm ngợi câu thơ của Lư Đồng trong bài "Hữu Sở Tư":...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!