- Sáng tác mới
Cò Bé nuôi một chú sáo đen mỏ vàng từ khi còn lông sữa non bấy. Chú chưa biết mổ. Mỗi khi cho ăn phải dùng tay bóp mỏ cho thức ăn vào sâu trong miệng. Chú mới nuốt được....
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Tình yêu như tia nắng hồng Nắng rơi chòng chành Sớm mai dịu dàng Nắng vươn tới nơi bao la Nơi vòng tay thiết tha Nơi tình yêu mãi xanh ! Về đâu ơi tia nắng hiền ?...
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Dễ mấy chục năm rồi ta chẳng được ngắm Trăng, Rằm tháng Giêng, Văn vắt giữa trời xanh, Lồng lộng gió... Xuân liệng vàng dạt xô hoa cỏ Ước gì trở về thời thơ nhỏ Một lá thuyền lau lách ướt sương khuya Một mình ta...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!...
Có ai như bố vợ tôi không Chẳng chạy ra đón đâu khi rể về đầu ngõ Bằng vội vã bước chân ồn ào như tiếng gió Mà ngồi tựa bình yên và rạng rỡ mắt cười hiền...
Khi hoàng hôn kết thúc Nỗi buồn lại mênh mông Tâm sự nhiều như lá Nỗi niềm mưa bụi bay Từ trong những tháng ngày Nhen thêm nhiều cổ tích Gió trêu đùa tinh nghịch...
Xanh đâu rồi những nõn búp xanh? Những bông lửa tháng ba, hoa gạo đỏ, Vết chân trâu thành vũng nhỏ, Chú Niềng Niễng con lặn ngụp đến bao giờ?...
Tháng Mười, vụ gặt xong rồi Cánh đồng bỗng ngẩn ngơ nỗi nhớ Đàn chim két no tròn xanh màu lá Bay về nơi nào còn sót lại tiếng kêu. (Những tiếng chim bâng khuâng cả trời chiều)...
Có một câu tiếng Hàn được cho là của Triết gia Michel de Montaigne, khá hay, không rõ nguyên ngữ là gì. 어느 곳을 향해서 배를 저어야 할지를 모르는 사람에게는 어떤 바람도 순풍이 아니다. Chẳng có cơn gió nào là thuận phong đối với người đang không biết phải chèo thuyền đi về đâu....
ta mọc từ rong rêu đời trơn trượt với chuỗi ngày vô định men rượu,men tình say say tỉnh tỉnh chân liêu xiêu hồn tỉnh tỉnh say say có những khi là chiếc lá trên cây xòe tay hứng giọt sương mai óng ả...
Cuối Thu rồi tất sẽ heo may đừng sớm nhé kẻo Thu trở lạnh Chim Chèo bẻo nhẹ nhàng đôi cánh về đậu trên thảm lúa hanh vàng Cuối Thu rồi trời đất sang trang Hương Thiên lý vờn theo ngọn gió...
Trước ngõ nhà tôi trồng một khóm tre đằng ngà. Vừa làm cảnh, vừa lấy bóng mát. Từng đàn chim sẻ kéo nhau về đậu kín trên các ngọn cây. Chúng líu ríu gọi nhau, cãi nhau chí chóe. Nghe như một bản nhạc của sự sống vậy. Tôi có thói quen, vào những lúc thư nhàn,...
Bầu trời xanh bao la Một cánh chim nho nhỏ Chẳng biết chim gì đó Chẳng biết bay về đâu Một đám mây xám mầu Bay ngang theo chiều gió Không thấy cánh chim nhỏ...
Đông về anh đã ngóng thu sang Để anh được đến nắm tay nàng Cài lên mái tóc bông cúc trắng Gửi gắm hồn anh bao gió thu Mưa xuân nặng hạt ngỡ mưa ngâu Cầm dù đứng đợi biết về đâu...
Hà Nội ơi Thu này lỡ hẹn nhau Ghế đá vắng nụ hôn gặp gỡ Hoa sữa vẫn ngọt ngào dọc phố Không gặp người hương bay về đâu Các chàng trai cô gái ra tuyến đầu...
Cõi đời... Sắc sắc không không Cõi người... Được mất lòng vòng loanh quanh Cõi tình thì rất mong manh Ngàn câu muốn nói mà đành lặng im....
Đừng cố để lấy được gì Vốn đâu có gì để lấy nên định lấy gì đây Cũng đừng nói đã mất gì Vốn cũng đâu có gì để mất, nên có gì mà mất đâu Đừng nói tôi đã làm gì Bởi vốn dĩ làm gì có "Tôi", ai làm ra "Tôi" chăng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!