- Sáng tác mới
Trong cuộc sống, người ta thường dùng tiền để mua được những trải nghiệm thú vị, sảng khoái cho chính mình, nhưng những trải nghiệm khó chịu dường như lại là miễn phí. Nó thường tự rớt cái “bụp” xuống đầu và khiến bạn trở nên điêu đứng, mệt mỏi....
Ta như hoa khế bên hè Một chiều cuối hạ rơi về bên em Ta như một đóa hoa sen Trong đầm ngơ ngác, gặp em phải lòng...
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Đưa em về bên ấy Mây đổi màu xa xôi Gió như đang chờ đợi Trăng phai nhạt bờ môi Gió về miền xa xôi Trăng nhạt màu diệu vợi Con đường xa, gió bụi Tiễn người về phôi pha...
Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây....
.....Chiếc xe đạp cũ, tấm áo sờn vai Giũ sạch heo may bám dày trang giáo án Đón gió Đông bằng nét cười thanh thản Thầy một lòng chuyền hơi ấm cho tôi.......
Hạnh phúc hôm nay, ngày Một tháng Mười Thêm một lần con được về bên MỆ Được nói lên công ơn trời bể Của bậc sinh thành dưỡng dục chúng con...
Mịt mùng gió mưa vần vũ Nước ngập trắng đồng, đường hoá sông sâu Bể dâu sóng cuốn đỏ ngầu Chuyến đò chiều lạc dòng không về bến Lũ cuốn người trôi về phía biển Cơn trở dạ giữa dòng quằn quại tử sinh...
Hôm nay trở về nhà Em ôm anh thật chặt ...Vì em vừa được gặp Một thần tượng ngoài kia Hôm nay trở về nhà Em hôn anh thật sâu ...Vì đã thật là lâu Em đi tìm không gặp(?)...
Một lần cái nắng say ngà Xô ngày đổ nửa ánh tà vào đêm Để chiều nương cánh gió mềm Tìm ai giăng tím nỗi niềm ngu ngơ...
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Ngồi bến sông La Nhìn nước, nhìn trời ... Nhìn một cánh buồm giương cánh như dơi Cánh vạm vỡ, gọi ngọn triều sóng bạc Đen rầm biển khơi Gọi mây đen ùn kín những chân trời....
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Mới chớm thu ta trở về bến cũ Với bến sông xanh ngắt nương dâu Hàng tre xưa bên gió đồng xao xác Vi vu mỗi chiều bài hát của đồng quê...
Đàn ông cũ phong trần khắp hướng Cũng trở về bên gốc hướng dương Lá rụng về cội nguồn muôn thuở Bên người đàn bà cũ cố hương....
Ta đi tìm một nửa mùa thu Còn sót lại trong những chiều ký ức Ta đi tìm màu xanh trong đôi mắt Trong nắng vàng lưu luyến buổi chia ly Ta đi tìm vần ghép nửa bài thơ...
Mẹ chia tay mùa hạ Đón thu về bên con Nắng hôn gót chân son Hoa ngát đường con bước. Tương lai niềm mơ ước Ôm cả một trời mây...
Đọn tóc heo may mỏng mảnh Vờn chiều rủ tím lòng đêm Dịu dàng từng nụ mưa êm Nở sao vui ngàn mắt sóng. Nắng thiền xanh con đường vắng Nâng niu hươm bụm mây vàng Thời gian gom hết cũ càng Phong rêu hàng mi mái phố....
Thu đã về bên ngõ Nhịp thở gió chuyển mùa Ngập ngừng gót sen nhỏ Tâm hồn thả gió mây Gạt mái tóc xõa bay Nụ cười buồn chợt tới Hồn bâng khuâng diệu vợi...
Mới chớm thu ta trở về bến cũ Với bến sông xanh ngắt nương dâu Hàng tre xưa bên gió đồng xao xác Vi vu mỗi chiều bài hát của đồng quê Xuôi theo sông bên ruộng bắp ven đê...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!