- Sáng tác
Lấy được vợ tiên
Thứ năm - 17/04/2025 12:17
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
CHÀNG LƯỜI LẤY ĐƯỢC VỢ TIÊN
Một bà nghèo, góa bụa
Ở với thằng con trai
Thằng con này lười lắm
Ngủ từ nay đến mai.
Ngày hai lần mở mắt
Ăn no rồi ngủ ngay
Chẳng cần biết mưa nắng
Chẳng cần biết đêm, ngày.
Chỉ biết ăn rồi ngủ
Nên làng gọi Chàng Lười
Mẹ nói gì cũng gật
Hoặc là tủm tỉm cười.
Nghe nói suối nhiều cá
Mẹ giục Lười đi câu
Cần câu cha để lại
Lần này Lười gật đầu.
Cầm cần câu ra suối
Lười buộc vào cổ chân
Rồi nằm ngửa mà ngủ
Thả mồi cho cá ăn.
Mãi đến gần chiều tối
Lười mới thấy động chân
Vội vàng co chân lại
Thì được con cá vằn.
Cá vằn da biêng biếc
Lười để vào gốc cây
Bỗng có một con quạ
Sà xuống quắp đi ngay.
Lười nhìn theo tiếc rẻ
Vứt cần cho nước trôi
Về nhà Lười bảo mẹ:
- Con thả cá đi rồi!
Cô con gái xinh đẹp
Pơ – Tao giàu nhất vùng
Không chồng mà có chửa
Pơ – Tao giận đùng đùng.
Chửa một năm mới đẻ
Được một thằng con trai
Pơ – Tao hỏi con gái:
- Mày đi lại với ai?
Con gái Pơ – Tao bảo:
- Con chẳng quen biết ai!
- A! Con này mày giỏi
- A! Con này mày tài!
Pơ – Tao quá tức giận
Sai tôi tớ trong nhà
Đi tìm cha thằng bé
Khắp bản gần bản xa.
Chỉ một chàng áo đỏ:
- Đây có phải cha không?
Thằng bé nhìn rồi lắc:
- Không phải đâu thưa ông!
Suốt từ sáng đến tối
Ngày nay rồi hôm sau
Thằng bé cứ nhìn, lắc
Chưa thấy cha mình đâu.
Rồi có cụ già bảo:
- Làng chỉ còn Chàng Lười
Thì gọi Chàng Lười đến
Lần này thằng bé cười…
- Cha! Đúng cha con đó
Đúng cha con đây rồi
Ông ngoại ơi ông ngoại
Cho cháu về nhà chơi!
- Bao nhiêu thằng trai trẻ
Không dính với thằng nào
Một thằng lười nhất bản
Mà phải lòng? Tại sao?
Biết đường thì cút xéo
Vợ chồng con cái mày
Cho mày hai gùi gạo
Đi đâu thì đi ngay.
Lười địu con dắt vợ
Đến một vùng núi xa
Đẵn tre chặt lá cọ
Dựng tạm một căn nhà.
Một hôm vợ Lười bảo:
- Em có khăn đội đầu
Khăn này linh thiêng lắm
Khăn có nhiều phép mầu.
Mà hôm qua lên rẫy
Không biết lạc đi đâu!
Nghe vợ nói hoảng quá
Lười giục vợ tìm mau.
Lười vác rựa lên rẫy
Phát cây rừng tìm khăn
Phát từ sáng đến tối
Quên cả việc uống, ăn.
Chồng đi trước phát rẫy
Vợ tỉa lúa tiếp sau
Ngày này qua ngày khác
Lúa lên xanh một màu.
- Em ơi anh chẳng thấy
Chiếc khăn của em đâu!
Vợ chỉ đồng lúa chín:
- Đây là khăn nhiệm mầu.
Em là con Trời đấy
Cha thấy anh quá lười
Sai em xuống làm bạn
Thành nhà mình anh ơi.
Em đã ăn con cá
Mà Quạ Trời đem về
Thế là em có bé
Kết anh làm phu thê.
Giờ thì anh đã biết
Làm nuôi mẹ nuôi con
Em phải về Thượng Giới
Chúc nhà ta vuông tròn!
TỐNG TRUNG