- Sáng tác
Trinh phụ hai chồng
Thứ năm - 13/02/2025 09:10
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
TRINH PHỤ HAI CHỒNG
Có một gia đình nọ
Cô con gái rất xinh
Tuổi nàng vừa đôi tám
Đã chớm nở cuộc tình.
Một anh chàng họ Đỗ
Học trò con nhà nghèo
Đem trầu cau dạm hỏi
Nàng đắn đo lời yêu.
Đỗ văn hay chữ tốt
Tính lại rất hiền lành
Thế là cha cô gái
Đồng ý gả cho anh.
Cô thấy mình hạnh phúc
Được người chồng xứng đôi
Nhưng chỉ sau hôn lễ
Là cha nàng qua đời.
Chồng đêm ngày đèn sách
Vợ dệt vải quay tơ
Hơi nghèo nhưng hòa thuận
Cuộc sống đẹp như mơ.
Đột nhiên mắc bệnh hủi
Một căn bệnh trầm kha
Vợ tìm thầy chạy thuốc
Bán hết ruộng hết nhà.
Bệnh hủi người lở loét
Không ai dám đến gần
Chỉ có người vợ trẻ
Chăm chút chồng ân cần.
Rồi một hôm chồng bảo
Hay chúng mình li hôn
Anh không muốn em khổ
Cũng may mình còn son.
Vợ chồng là cái nghĩa
Bệnh tật là không may
Em không bỏ anh được
Dù phải đi ăn mày.
Rồi một đêm mưa gió
Người chồng lẻn ra đi
Viết lại một mảnh giấy
Đừng đi tìm làm chi.
Sau khi chồng đi biệt
Người vợ buồn và đau
Coi như chồng đã chết
Lập bàn thờ nguyện cầu.
Con thủ tiết như thế
Là trọn nghĩa vợ chồng
Nếu có ai thương đến
Thì gá nghĩa là xong.
Thấy nàng đẹp, đức hạnh
Rất nhiều người lân la
Có anh học trò Nguyễn
Cũng thường hay đến nhà.
Rồi như duyên định sẵn
Hai người thành một đôi
Ba năm chồng đèn sách
Hai đứa trẻ ra đời.
Người học trò họ Nguyễn
Đậu Tiến sĩ làm quan
Gia đình hạnh phúc lắm
Niềm yêu thương ngập tràn.
Nói về chàng họ Đỗ
Đói khổ thành ăn xin
Bệnh hủi còn hành hạ
Sống mất hết niềm tin.
Hôm đến chỗ phát chẩn
Đỗ lăn lộn kêu to
Tôi đói khát bệnh tật
Xuất thân là học trò.
Nghe họ Đỗ nói thế
Quan án Nguyễn chau mày
Nếu anh ta có học
Ta phải giúp người này.
Sau mấy câu đối đáp
Biết là người có tài
Quan án bảo lính lệ
Cho người này gấp hai.
Về dinh kể với vợ
Vợ nghe ngờ ngợ rồi
Có thể anh chàng Đỗ
Người chồng cũ của tôi.
Rồi nàng cố nói khéo
Chồng giúp anh học trò
Người tài mà gặp nạn
Cứu họ phúc mới to.
Thế rồi người chồng mới
Đưa chồng cũ về nhà
Hai người luôn đàm đạo
Tâm đắc chuyện gần xa.
Một đêm bị đau bụng
Đỗ khát nước uống liều
Chum nước có xác rắn
Mà bệnh hủi tự tiêu.
Đỗ dùi mài kinh sử
Rồi lều chõng đi thi
Rồi lại đỗ Tiến sĩ
Sắp sửa mà vinh quy.
Viết thư cho chồng mới
Kể hết chuyện xưa nay
Rồi nàng bỏ đi biệt
Trinh phụ hai chồng. Đây!
TỐNG TRUNG