- Tản Văn
Thị ơi, tuổi thơ của tôi ơi!
Thứ bảy - 19/08/2023 14:04
THỊ ƠI, TUỔI THƠ CỦA TÔI ƠI!
(Nguyễn Ánh Tuyết)
Đang mùa thị, loài quả chọn mùa thu mà chín, nó như thu cả sắc vàng của nắng Thu vào vỏ, thu hết hương thơm của trái Thu làm nên một làn hương riêng chỉ có thị mới có.
Ra chợ, tôi bần thần ngắm những mẹt thị bày bên những nải chuối,quả mít vườn quê.Thị chín vàng tròn xoe, căng mọng gọi mời.
Tuổi thơ của tôi hiện về với những mùa thị trên sân đình… ôi tuổi thơ của tôi.
Ngày tôi còn bé, sân đình làng tôi có cây thị cổ thụ, sum suê lá cành. Quả thị sai chĩu chịt. Bọn trẻ con chúng tôi ngày nào chả tụ bạ dưới gốc thị.
Sau giờ tan lớp, chăn trâu cắt cỏ xong rồi chúng tôi về dưới gốc thị tránh nắng, chơi tam cúc, chơi huê, chơi đánh khăng, đánh đáo.
Quả thị bánh tẻ là chúng tôi đã lấy xuống chén rồi. Đập quả thị xanh ra, ăn cái nhân dẻo dẻo bên trong. Ngon tuyệt vời với lũ trẻ đói khát bụng rỗng như bọn tôi.
Mùa thị chín, nhìn cây thị vui mắt lắm. Những chùm quả chín vàng chiu chít như chùm bóng đèn lấp ló vẫy gọi.
Mùi thị thơm lừng thứ hương vị quả quê khiến lũ trẻ nôn nao muốn có ngay một quả thị chín trong tay.
Nào thì ngắm nghía cho đã thèm, nào đưa lên mũi hít hà, rồi thì tần ngần một lúc là không ngăn nổi cơn thèm, chúng tôi nắn cho quả thị rõ mềm, rồi bóc thủng một góc vỏ thị đưa lên miệng tận hưởng vị ngọt ngọt, man mát, có cả vị chan chát nếu thị chưa chín nhừ.
Cần gì đâu, cứ đủ ba thao tác nắn, ngửi, chén là sướng đã đời rồi.
Chỉ trẻ nghèo, trẻ quê mới ăn thị, vì thị lắm hạt ăn chẳng bõ bèn gì. Chúng tôi đã quen chọn quả thị vẹo trôn (ít hạt) để ăn.
Giống thị chín mà không ăn nó cũng bị bã trầu hỏng đi mà.
Với bọn con gái chúng tôi, sự ăn không quan trọng. Chúng tôi chọn những quả thị tròn trĩnh, không xây xát, chín vàng đều, còn cành lá. Nâng niu nhẹ nhàng chúng tôi đặt vào trong chiếc giỏ tết bằng bẹ chuối tước nhỏ, bằng sợi đay, sợi len.
Trẻ gái nhà quê đứa nào cũng biết đan giỏ thị, góc học tập, đầu giường thường treo những chiếc giỏ đựng thị chín đưa chúng tôi vào thế giới tưởng tượng thần tiên ngọt ngào.
Giấc ngủ còn vương nụ cười của giấc mơ về cô Tấm với chàng hoàng tử có quả thị chín thơm lừng.
Trong chiếc túi áo cánh nâu tôi thường để một quả thị nhỏ xíu để em theo tôi đến trường, đi chăn trâu cắt cỏ, đi ngủ.
Hạnh phúc giản dị mùa thị chín của chúng tôi là vậy.
Tuổi thơ cũng đã qua đi lâu lắm rồi, giờ trẻ em cũng không biết, không thích chơi thị, ăn thị nữa.
Nhưng mùa thị chín đã gợi về bao kỉ niệm đẹp đẽ trong trẻo về tuổi thơ.
Bạn bè ơi, hôm nào về quê tụ bạ hái thị ăn đi.
Mà tớ quên… gốc thị làng mình già cỗi làm gì còn mà hái…
Nhớ mùa thị chín, nhớ tuổi thơ quá thị ơi!