- Trang thơ
Buông kỷ niệm
Thứ hai - 06/11/2023 21:38
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
BUÔNG KỶ NIỆM
(Anh Vũ)
Bao kỷ niệm luyến lưu ta cất giữ,
Gom hết tháng năm mà vẫn chưa đầy ...
Xuân đem khoe,
Hạ xếp cất,
Thu tần ngần,
Chưa kịp phơi phong,
Đông đã về bên cửa sổ..
Gió đã lay bức màn the nỗi nhớ,
Ngút ngát thời xa xưa,
trăng rơi lạnh cuối thềm...
Tiếng Vạc Sành ra rả suốt đêm,
Ôm kỷ niệm tươi hồng,
Ràn rạt sóng Xuân trào.
Mặt trời nồng,
Và gió quạt bờ ao,
Sen Trắng, sen Hồng
Lồng lộng Nồm căng gió...
Kỷ niệm bỗng lìa cành,
Cả rừng thu lá đỏ,
Hương cốm nào cuối phố,
Nắng bỗng bừng lên,
trong ngọn gió hanh...
Sụt sùi Đông về,
Kỷ niệm ướt mong manh,
Xin chút gió Xuân,
Xin hầm hập gió Lào,
Xin mùa thu một chút,
chút hanh hao,
Làm trắng lại,
tờ úa vàng cứ cũ..
Làm tím lại nét mực xưa,
Niềm vui vô tư đã từng nhảy múa ,
Ngấn lệ rưng, mùa phượng đang vào...
Bao năm trời ngụp lặn sóng ba đào,
Biển đẩy ta lên những chóp sóng cao,
Chỉ một phút giây lặng sóng,
Kỷ niệm dập dềnh như bèo hợp vừa tan ...
Ta chẳng nghĩ về bờ,
Chẳng nghĩ tới Đông sang,
Sinh, Lão, Bệnh...
Ừ thì cửa Tử...
Cứ muốn gom những gì xưa cũ,
Để thổn thức nhiều hơn,
Cõi Mê muội trăm năm...
Quên hết đi Người,
Tất cả những tháng năm!
Ta đóng kịch cho mình mà tưởng là sự thật,
Mọi an bài trong Càn Khôn,Trời Đất,
Đã có rồi khi thân phận giáng sinh!
Thuyền Pháp óng vàng,
muôn triệu bình minh
Chờ ta đấy
Ôm chi nhiều kỷ niệm!?
Thắc thỏm chữ Tình,
Bao nhiêu tạp Niệm,
Ôm hết bấy nhiêu,
Làm sao thênh thênh bước nhẹ lên Thuyền?