- Trang thơ
Tình đồng loại
Thứ năm - 12/05/2022 23:40
(Ảnh: Kim Anh)
TÌNH ĐỒNG LOẠI
(Nguyễn Hoàng Lâm)
Câu chuyện tôi đọc được
Từ một người thợ săn
Thuật lại mấy năm trước
Điều khiến ông ăn năn...
Lần ấy họ lên núi
Săn một bầy sơn dương
Với mánh khoé đen tối
Dồn thú vào cùng đường
Con đường không lối thoát
Rơi xuống vực dễ dàng
Đám thợ săn hý hửng
" Gặt hái" được cả đàn!
Bất ngờ đến mỏm đá
Không còn chỗ tiến lui
Con đầu đàn hét lớn
Rùng mình bước giật lùi...
Cả đàn thú sợ hãi
Nhận ra sự hiểm nguy
Trước tiếng kêu to ấy
Chúng biết phải làm gì?
Lập tức đàn tự xé
Thành hai nhóm trẻ, già
Con già "be" một tiếng
Con trẻ liền băng ra...
Cứ từng cặp như vậy
Với hy vọng cuối cùng
Nhằm mỏm núi gần nhất
Với nỗ lực cuối cùng...
Cứ một già, một trẻ
Phi thân từ trên không
Một cảnh tượng ghê rợn
Vẽ nên những đường cong...
Đám thợ săn trố mắt
Chưa kịp hiểu điều gì
Đến lượt con già nhất
Bước ra rất lầm lỳ...
Nó gieo mình tầm thấp
Nhập bóng con ở trên
Nhanh chân mượn giá đỡ
Để từ đó bật lên!
Và cứ theo cách ấy
"Thuật toán " của tự nhiên
Gần một nửa số ấy
Sống sót rất thần tiên!
Trước tình cảnh có lẻ
Linh vật dám quyên sinh
Già "để tuổi" cho trẻ
Tình đồng loại hiển linh...
Nhìn "thành quả tội lỗi"
Khi gom xác thú rừng
Người thợ kia sám hối
Bỏ nghiệp săn nửa chừng...