
- BÙI THANH HUYỀN

Xin hãy tặng tâm trạng đẹp cho Phụ nữ!
Một buổi chiều đầu xuân, trời còn lạnh lắm. Cả không gian xám lạnh như giát bằng thiếc. Mình ngồi trên ghế chờ bên đường ga tàu hỏa, đợi chuyến tàu từ Bỉ đi Đức. Ga đợi vắng vẻ, chỉ còn lác đác một ít người, ai cũng ngồi co ro trên ghế. Chỉ có một chàng trai không ngồi mà đi đi,
Biển ở trong tôi
Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng.
Vườn nhà
Mình không phải là người tỉ mẩn, chăm chút vườn. Không phải là người thích trồng những khóm hoa rực rỡ, thẳng hàng, thẳng lối, để ngồi ngắm vẻ tròn trịa, hoàn hảo của nó. Vườn mình là nơi mình chờ đợi những bất ngờ. Một bông hoa lạ, chả biết do mình mua hú họa cái củ từ mùa thu rồi
Giáo án của mẹ
Đêm cũng đi ngủ rồi, Mà mẹ còn cứ thức Nghiêng mình bên trang sách Ánh đèn cũng lặng im. Căn nhà chìm vào đêm Đêm bạc dần, nhợt nhạt
Câu chuyện cuối năm
Đêm Noel. Dù là một năm bất thường với bao biến cố và khó khăn, mất mát... vẫn có thời khắc cho tĩnh tâm và hy vọng. Đêm Noel vẫn lung linh ánh nến và thiêng liêng lời nguyện cầu.
Gánh hát gánh đời
Một bờ dậu thưa, có dây bìm bìm nở hoa tím tím. Mảnh sân nhỏ có vại nước hứng mưa và chiếc gáo dừa như vừa có ai múc nước. Cái bếp nhỏ, làn khói thông thả bay lên mang theo mùi thơm của niêu cá kho tương. Lui cui bóng mẹ giữa những mớ rau xanh ngắt, mớ tôm tép lao xao trong chiếc rá tre….
Thử hình dung Vợ người Thi sĩ!
Chị gánh thơ Chồng đến một nơi Suối trong ôm ấp bóng mây trời Hương thơm làm gió thêm bối rối Hoa vàng rơi cùng nắng vàng rơi… Chị giở túi thơ, giở bút nghiên Dáng ngồi mài mực, dáng nghiêng nghiêng



