- HÀ TRÍ DŨNG
Đêm rơi
Đêm mơ hình như gọi... Mà cất chẳng thành lời mộng tàn nghe như chiếc lá cuối cùng đang rơi !
Dại khờ
Dọc dài theo đuổi vần thơ Những mong tìm chút dại khờ trong nhau Lặng thầm bóng chữ chìm sâu Lời thơ run rẩy làm đau đớn dòng
Mùa sang
Lặng nhìn xao xác mùa đi Nghe trong gió thoảng thầm thì mùa sang. Mùa đi hoang hoải hanh vàng Mùa về thổn thức mùa đang gọi mùa.
Hoa gạo
Đầu làng cây gạo có ma Người nhớn cứ thế dọa già trẻ con Bây giờ ma cũng chẳng còn Vẫn đỏ hoa gạo, bông gòn vẫn bay.
Giáp hạt
Ngày ba tháng tám hồi xưa Những ngày giáp hạt tối trưa đói dài Chạy ăn từng bữa cháo khoai Lo nay chẳng biết rồi mai ăn gì
Lặng lẽ
Mải mê tìm kiếm cuối trời Cánh chim chấp chới mây trôi hững hờ Gió dờn cồn cát vu vơ Sóng xa lặng lẽ ru bờ đêm đêm.
Mưa
Mưa rây rây bạc mái đầu Mưa phùn gió bấc đẫm câu hẹn thề Mưa dầm dào dạt cơn mê Mưa tuôn ngập cả lối về