- PHẠM MINH CHÂU
Du xuân sau Rằm tháng Giêng
Du Xuân sau Rằm tháng Giêng Không chen chân bên con trẻ Đường vào Chùa quen như lạ Đài Xuân bỡ ngỡ đầu cành Du Xuân sau Rằm tháng Giêng Mạ non tần ngần bén rễ
Cháu yêu ông!
Ông cháu là Bộ Đội Đứng canh giữ biển trời Vùng hải đảo yêu dấu Cho cánh buồm ra khơi Ông cháu là Lính Thợ Sinh ra những con tàu
Vu Lan vắng mẹ
Mùa Vu Lan không còn Mẹ Đường về quê vời vợi xa Trái thị, trái xoài chín nẫu Ngậm ngùi rụng góc vườn nhà. Mùa Vu Lan không còn Mẹ Cháu con tản mát không về
Vườn Mẹ
Vườn Mẹ giờ đây vắng bóng hình Tóc mây bên những nụ chồi xinh Vân du trên những tầng mây bạc Cánh Hạc bay xa nặng ân tình !!!
Cảm ơn Thanh Xuân!
Cảm ơn Thanh Xuân Huyền Diệu Đã cho chúng mình gặp nhau Đứa giường trên, đứa giường dưới Cái thời lung linh sắc màu. Bên nhau buồn vui một thủa Sản sẻ trang thư, nụ cười Gói bỏng ngô, củ sắn nóng Giận hờn, thương nhớ chia đôi
Chuyện vui về... đàn thân thân
Ve vẻ vè ve Nghe vè A4 Hiền, ngoan, khiêm tốn Như đàn cừu non Không chạy lon xon Bắng nhắng như Khỉ.... Nết na chăm chỉ Như bạn Việt Quang Cười nói oang oang Tuấn Duy siêu quậy
Miền Tây trong nỗi nhớ
Mảnh Trăng dùng dằng nhớ sóng Bình minh hò hẹn con thuyền Đã biết bao lần cập bến Mang theo khát vọng bình yên Hoa trái từ chốn điền viên Theo người đi thơm sóng nước Thảnh thơi lá xuồng xuôi ngược