- NGUYỄN ĐÌNH BẦU

Ún Mường Sim
Nhớ bông Sim tím ngượng ngùng Tặng nhau tay chạm còn run đến giờ, Những ngày xuôi học thẫn thờ cạp hoa thổ cẩm dấu ngờ nghệch yêu,


Vẻ đẹp cô đơn
Bão tan mưa tạnh trăng ngần Cây bâng khuâng gió tôi thầm nhớ Trăng Không lần sấp mặt ngàn năm Mở lòng sông đợi ánh trăng nồng nàn


Mưa đầu mùa
Bất thần trời đổ mua rào Qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên Kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu,


Với người nằm lại rừng Ban
Phép Trời thương vợ chồng Ngâu năm qua Ô Thước đến nhau một lần Chị chờ mùa trắng rừng ban vắt hai thế kỷ đợi càng vắng anh! Sống trong thời buổi chiến tranh


Có lên xứ Lạng
Mải mê trẩy hội Lồng Tồng Dạt trôi bẩy suối Kỳ Cùng, Thất Khê Mẫu Sơn rượu xóa đường về Cho người hóa đá lời thề Vọng Phu, Lá dong khoe bánh chưng gù


Xẩm làng
Từ ngày vực dậy Xẩm quê Ca dao truyền miệng nối bè bèo sen Ao đình váng nước chua phèn Tiếng phách tiếng nhị ủ men nảy mầm


Hát vào Xoan ghẹo
Mải tìm hạc trắng sông Thao Vấp câu Xoan ghẹo ngã vào hội quê, “Linh tinh tình phập” giữ lề Mười hai đùng đục trăng thề tháng giêng,
