- NGUYỄN ĐÌNH BẦU

Lời gửi vào Thu
Vẩy trăng buồn xa lắc Phải lòng tiếng chim gù Hào nhoáng bùa kẻo lạc Gạt ưu phiền vào Thu, Mây trắng bềnh theo gió Chưa kịp tan mỏng manh


Nhìn hoa nhớ mẹ
Không là tuần tiết tư rằm Mẫu Đơn trổ đỏ quanh năm vườn nhà… Anh Hai rồi đến anh Ba dâu hai, dâu bốn cũng qua Mẹ rồi, Mẹ thương trai út nhỏ nhoi mười một tháng tuổi sống đời khói nhang!


Nhận tin lính đảo
Nhà noọng không cầu thang tường chắn che chình đất gỗ cầu thang chín bậc mở vía noọng chưa lên, Tuần phép lính đầu tiên đón noọng về thăm ngõ kẻo mai ngày bỡ ngỡ chín bậc thang chênh nghiêng


Dòng sông Tiên Hưng
Nhâm Lang thả thính Tiên Hưng cuối sông con nước ba đừng cửa Diêm Uốn cong lượn khúc thảo hiền tắm mình rối nước nàng tiên múa Chèo,


Quê hẹn mùa duyên
Những ngày nhẹ gánh mưu sinh về Keo tìm một mối tình vắt vai Tám, ba ngày rộng tháng dài lúa đồng ngậm sữa con ngài gom tơ Trống Chèo ngắt giọng chuông chùa


Mưa khô
Nguyên hình nõn liễu vắt ngang láy đen hạt nhãn lá răm đợi chờ Hút hồn nhau trận mưa khô Tôi đang mắc cạn sau bờ mi cong, Trải bươn gom nắng khắp vùng


Trăng gầy
Hạ tuần nhạt bóng trăng soi bóng mây đánh trịn luật trời định phân Cỏ cây đốn phá san bằng bụi lòng phát tán vầng trăng mờ gầy Ơi người đứng sát lại đây nắm tay nhau ấm thơm đầy vầng trăng!
