- Trang thơ
Một vòng tay em buông
Thứ tư - 24/09/2025 10:43
(Ảnh: Pixabay)
MỘT VÒNG TAY EM BUÔNG
(Nguyễn Phương Thủy)
Xa rồi, người hỡi một vòng tay
Một vòng tay em buông
Một lời thề em bỏ...
Cho nắng khỏi dỗi hờn
Cho gió không ngẩn ngơ, nhì nhằng khung cửa
Cho đời không vướng bụi của tàn tro.
Những tàn tro xám lụi đợi chờ,
Những tàn tro cháy co mình trong thất vọng.
Xa rồi
Người hỡi, một vòng tay!
Em không khóc
Dẫu tai ù đi vì nức nở
Nức nở kìm
Trong cõi lòng dầm mưa rét buốt.
Em không oán trách
Bởi biết tình là hoa đã nở,
Thắm một thời
Không đậu mãi
Dẫu trời xanh.
Dẫu trời còn xanh!
Dẫu chim vẫn bay như tìm bầy hối hả
Em sẽ không về,
Không về nơi ấy nữa.
Ơi bờ ao,
Ơi bãi cỏ đừng buồn!
Sẽ dập dìu đôi mới tuổi mê say
Bóng sẽ soi, hương lại đằm lá bưởi
Ong bướm dập dờn, môi ngọt hé kề môi.
Người hỡi, xa rồi!
Em bứt chùm hoa,
Một chùm hoa rực đỏ
Đó là tình em cho anh
Và hạnh phúc của đời em ngày ấy
Em ngắt hơi thở dài
Đau đáu ngấm vào tim.
Trái tim hoang,
Gió thu lồng lộng thổi
Cánh cửa dập liên hồi!
Tia máu nhuộm
Vòng tay!
Em sẽ đi,
Xa cuộc tình đã đôi lần cháy bỏng
Rát bàn tay em
Trong bàn tay anh nắm.
Con đường vắng
Hàng bạch dương giờ xao xác trắng
Lá rơi hoài
Lá gọi mãi mùa thu!
Người hỡi!
Xa!
Em không về anh nữa
Không muốn nghe, dẫu rằng anh mạnh khỏe
Rằng anh nhớ
Anh chiều
Và
Yêu em nhiều lắm...
Em sẽ buông!
Vòng tay buồn, trăn trở
Em muốn về!
Xanh mướt một mình thôi
Con đường cát
Hoa nhài thiêm thiếp ngủ
Gió thênh thang, cơn gió chẳng biết mùa
Và em sẽ
Là con chuồn chuồn nhỏ
Cánh biếc, lang thang...
Thế giới rộng... riêng mình.
Em sẽ quên anh,
Một tình yêu mòn mỏi
Quên một thời khao khát đổ vào đêm,
Cháy thành sao,
Thành trăng
Để rồi tan khi mặt trời ứa lửa
Và khi ấy em chỉ còn vơi nửa,
Một nửa cháy rồi
Trong vô vọng sống bên anh.
Em sẽ về
Nơi em mướt xanh!
18.09.2025