- Trang văn
Một thoáng mùa thu giữa tháng Tư
Thứ năm - 24/04/2025 20:17
(Ảnh: Xuan Nguyen)
MỘT THOÁNG MÙA THU GIỮA THÁNG TƯ (I)
(Nguyễn Diệu Liên)
Giữa tháng Tư, khi người ta vẫn quen với cái nắng hừng hực đầu hạ, thì bất chợt, trời nghiêng mình một chút, để gió heo may len lén ghé qua, khẽ chạm vào da thịt người mà để lại cảm giác se se lạnh dịu dàng. Một thoáng thu không hẹn mà về, giữa miền đất vốn bắt đầu quen với cái oi nồng bất tận của mùa hạ.
Những hàng cây bên đường rũ mình trong gió, thả từng chiếc lá vàng úa nhẹ tênh như những nỗi buồn muộn màng. Lá rơi đầy lối nhỏ, tạo thành một tấm thảm mềm mại, vàng ruộm, đẹp đến nao lòng. Tiếng lá khô xào xạc dưới chân gợi nên âm thanh quen thuộc của mùa thu, giữa cái thời khắc vốn không phải của nó.
Ánh nắng dịu đi, ánh vàng như mật ong loãng trải nghiêng qua từng tán cây. Mùi đất, mùi lá khô, mùi của trời giao mùa… tất cả quyện lại thành nỗi bâng khuâng rất lạ. Không ai nói thành lời, nhưng ai đi ngang qua khoảnh khắc ấy cũng thấy lòng chùng lại, như thể thời gian cũng khẽ khàng trôi chậm hơn đôi chút.
Tháng Tư bỗng hóa thành mùa thu, không phải vì lịch đổi thay, mà vì lòng người bất chợt tìm thấy một khoảng lặng an yên giữa dòng đời hối hả. Một khoảnh khắc dịu dàng, mong manh mà đẹp đến lặng người – như chính mùa thu giữa tháng Tư.