- NGUYỄN ĐÌNH BẦU

Gác chuông chùa Keo
Ướp hồn thời Lý hương chùa Đóa sen dáng thẹn nắng mưa dạn dày Lim xanh thâm ngậm sắc gầy Đao chém gió tiếng chuông bay vào thiền,


Ký ức đồng quê
Chuyển nhà xộc xệch đống đồ cũ bỏ Thói quen xưa nhặt tấm gương, soi Chao ôi! Mắt, vết chân chim nứt xé cuối đuôi Cằm chớm xệ, má bắt đầu ngoặc kép, Biết trước, dẫu là sắt thép Thời gian làm tan rữa trôi mòn


Thế chấp
Đành liều thế chấp đời thôi Vay thêm năm chục năm trời tuệ anh, Cháo nóng húp lượn vòng quanh Nợ năm trả góp thơ tình vài câu


Mùa hoa cải
Quanh năm vùi mặt thương trường Mấy quên vàng nắng thơm hương cải ngồng Chiều nay ôm bãi triền sông Ướp thơm hoa cải tặng chồng gối chăn,


Ti-gôn đi hội
Ba mùa hãm sắc Ti gôn Chiều qua thỉnh khói đoạn hương tang rừng Hình như nắng mở tầng không Hình như sắc tím chiều lòng đón em,


Hoa vườn nhà
Đường dài mấy tạnh cơn mưa Cành cao lối thấp gió lùa chênh chao, Cổ răn vấp ngã chỗ nào Đứng dậy từ đấy vịn vào Thiện Tâm,


Đình Trà Cổ
Rồng rời Lũng Cú hạ sơn Vết chân Móng Cái đậm hơn chiều dài Ruổi rong mũi đất mấy ai Cát nghe Sa Vỹ hát lời đóng đinh, Con nghê bám dựng cột đình Trộm nhìn chú Mõ một mình đồ xôi
