- NGUYỄN ĐÌNH BẦU
Có lên xứ Lạng
Mải mê trẩy hội Lồng Tồng dạt trôi bẩy suối Kỳ Cùng, Thất Khê Mẫu Sơn rượu xóa đường về cho người hóa đá lời thề Vọng Phu,
Nỗi nhớ đầu năm
Triều ròng nước rút về khơi bâng khuâng bến tiễn chân người chiều qua gót nâu trũng bãi cát ngà lang thang vỏ ốc, người ta lượm rồi Kế sinh tít tắp chân trời gạn tìm trong gió tiếng khơi vọng về
Đậu tương
Mùa hè cho chí mùa đông chang chang nắng cháy phơi không thui mầm Hạt giống háo hức vào xuân bạn hớn hở mở lá mầm đón mưa
Đông Chí
Tháng mười một lịch âm chép lại Đông Chí hôm nay đúng giữa Đông mà cái lạnh giá mênh mông chiếc lá úa không đỡ nổi mình lao xuống đất
Chiêm trũng
Nhớ thời dấp nước nụ cười cánh hoa ướt sũng nhạt người môi son Mây đen ầng ậng vo tròn ngâm da đồng trũng mưa còn còn mưa Móng chân vàng úa cáu chua
Nhớ tiếng gọi đò
Dẫn dâu vui chứa đầy đò dung dăng dung dẻ sang bờ nhập quê Đợi đò gốc gạo lùm tre bên này nước vối bên kia kẹo vừng Cuốc cuốc gọi bạn ngại ngần
Tiễn tình
Ngượng ngùng vụng trộm tỏ duyên để cho chống chếnh trôi miền cô đơn Đánh rơi gánh nghĩa lưng còng mải mê vẹt gót tủi hờn vàng thau, Đời người mấy khác chẽ cau