- PHẠM VƯƠNG HÙNG
Biển quê hương
Bãi biển quê em Có cồn cát trắng Có sân chải nắng Xanh rừng phi lao. Bãi biển quê em Bến hè tắm mát Đêm ngày sóng hát Như bầy trẻ thơ.
Một thời để nhớ
Chúng tôi có một thời để nhớ Một thời trai, áo lính đẹp như mơ Thời gian như chẳng thể phai mờ Màu xanh bộ đội mãi giờ vẫn xanh. Nhớ ngày đó đất nước có chiến tranh Ông cha ta lên đường ra mặt trận Đã làm nên bao chiến công vang vọng
Tổ quốc không quên
Xin phép được gọi các anh Bởi đều khoác áo màu xanh một thời Ôi thương quá các anh ơi! Chiến tranh đã cướp đi rồi… Các Anh Sử vàng tên đã vinh danh Nhưng còn thân xác quẩn quanh đất này
Tiếng trống trường
Tùng tùng tiếng trống Chúng em tới trường Trên những con đường Hàng cây rợp bóng Tiếng nói dâng đầy Khăn quàng đỏ mới Nhanh chân bước tới
Mảnh đất tôi yêu
Tôi yêu mảnh đất quê tôi Vùng quê ven biển mặn mòi phù xa Cửa Diêm cùng với Cửa Trà Tạo lên mảnh đất ông cha ngàn đời
Con trâu
Sừng cong hình thúng Cái bụng phình to Mũi thở phì phò Miệng nhai lại cỏ Em nhìn rất rõ Trâu trắng hàm răng Cặp mắt tròn căng Cái đuôi ngoe nguẩy
Bãi tắm
Em vừa đi tắm biển Ở bến vịnh Hạ Long Những bác sóng đầu đội Toàn những bọt xà phòng Nhìn thẳng xuống đáy sâu Nước trong ơi là mát Chim trời dừng nghe hát Mây vấn khăn trên đầu