- TRẦN HUYỀN TÂM

Ngày về không xa
Đã biết rằng, lời nói gió bay Sao cứ để giọt mưa vương vào mắt Giọt vô tư hồn nhiên trong vắt Giọt hanh buồn se sắt cô đơn... Đã biết rằng, chẳng thể gần hơn Xa xôi ấy giờ vỗ về nhung nhớ


Khi mình là ngọn gió ham chơi
Có một lần, tôi nói với Tình yêu của tôi rằng: đọc thơ của Hồng Oanh, em thấy mình ngộ được nhiều điều; và cũng biết nên quên nhiều điều. Bởi nó luôn xoay quanh ba chữ mà tôi thấy mình cần buông bỏ nếu muốn là người thực tu. Có người nói thơ của Hồng Oanh giống thơ Hồ Xuân Hương. Tôi thì không thích thơ của nữ sĩ họ Hồ nhưng lại rất mê thơ của nữ sĩ họ Phạm này.


Để hạnh phúc tròn đầy
Trong những năm tháng trên đời, hẳn ai cũng mong có được một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng thật chẳng dễ dàng để có được một cuộc sống mà từng giây từng phút đều ngập tràn tiếng cười vui. Bởi cuộc đời cũng như bản nhạc với đầy đủ nốt thăng nốt trầm, giống như dòng sông kia, có khúc bồi, có đoạn lở, có lúc thì hiền hòa lơ đãng êm xuôi, nhưng cũng có khúc gặp phải gập ghềnh bờ đá…


Khi quá khứ gọi tên nhau
Ai đem chạch bỏ ngọn đa Để tơ trời níu duyên ta với mình Xanh xanh rau diếp bên đình Gỗ lim hoá giải nợ tình nơi nhau.


Tập thơ "Chùa Keo"
Chùa Keo nằm trên đất thuộc xã Duy nhất, huyện Vũ Thư tỉnh Thái Bình, có tên chữ là Thần Quang Tự, được xây dựng từ 1630 đến năm 1632 theo phong cách kiến trúc thời Lê. Nhưng, lịch sử của ngôi chùa lại có bề dày đến hơn chín thế kỷ. Theo “Không Lộ Thiền sư ký ngữ lục,” năm 1061, Không Lộ dựng chùa Nghiêm Quang tại làng Giao Thủy (tên nôm là làng Keo) bên hữu ngạn sông Hồng. Sau khi Thiền sư Không Lộ qua đời, chùa Nghiêm Quang được đổi tên là Thần Quang Tự.


Ước gì chẳng phải ước gì
Nhắc đến nợ nghiệp, tự dưng lại nhớ đến hai chữ “Đi, Về”. Hôm trước, một số bạn tôi tranh luận về hai chữ này. Hầu hết đều cho rằng hai chữ này là nói đến cái chết. Thôi cứ tạm coi là như vậy. Bởi người ta nói ra điều gì đều là xuất phát từ sự hiểu biết của mình, đều là từ tầng của mình mà thể hiện ra. Về hình thức thì hai chữ Đi và Về này đều thể hiện việc kết thúc sự sống của một sinh mạng ở cõi trần nhưng nội hàm của chúng lại khác, là theo hai hướng khác nhau.


Bình yên nhé!
Yêu thương này xin dành cho em Bình yên nhé hàng mi ngoan chưa ngủ Giọt ba đào xót nỗi niềm sương phủ Phút cuối cùng xin được vỗ về nhau.
